Chúng tôi rất vui được chia sẻ kiến thức sâu sắc về từ khóa Top 10 Bài văn phân tích hero Huấn Cao trong “Chữ người tử tù. Bài viết phan tich chu nguoi tu tu nhan vat huan cao tập trung giải thích ý nghĩa, vai trò và ứng dụng của từ khóa này trong tối ưu hóa nội dung web và chiến dịch tiếp thị. Chúng tôi cung cấp phương pháp tìm kiếm, phân tích từ khóa, kèm theo chiến lược và công cụ hữu ích. Hy vọng thông tin này sẽ giúp bạn xây dựng chiến lược thành công và thu hút người dùng.
- Sức mạnh của chiến tranh nhân dân trong đại thắng mùa xuân năm
- Hình thang cân: Tính chất, Dấu hiệu nhận biết và … – DINHNGHIA.VN
- Luận điểm là gì? Luận cứ là gì? Phân biệt, vai trò và ví dụ?
- Cách chuyển file EPUB thành PDF dễ dàng – Phương Tùng
- Tại sao khi muối dưa, cà thì sản phẩm sau khi muối … – Tailieumoi.vn
Nguyễn Tuân nổi tiếng là một nhà văn tài hoa, uyên bác, giàu cá tính. Ông là một nghệ sĩ suốt đời đi tìm cái đẹp. Và trong rất nhiều cái đẹp mà ông cảm khái, theo đuổi ấy, ta thấy có cái đẹp ngời sáng giữa cảnh lao tù khuất tất, cái đẹp toát ra từ người tử tù Huấn Cao trong “Chữ người tử tù”.
Bạn Đang Xem: Top 10 Bài văn phân tích hero Huấn Cao trong “Chữ người tử tù
Trong tác phẩm, Huấn Cao là một con người sống hiên ngang bất khuất, không có sức mạnh quyền thế, Bạc đãi &ng nào có thể khuất phục ông. ” Con người chọc trời quấy nước, đến trên đầu người ta, người ta cũng còn chẳng còn biết có ai nữa…”. Một con người khảng khái như vậy còn sợ gì cường quyền hay tham gì tiền bạc tình?
Xem Thêm : 60 Hình Ảnh Hoa Sen Trắng Đám Tang Nền Đen Buồn, Đẹp Nhất
Là người chọc trời quấy nước, không chịu được triều đình phong kiến ngày càng suy thoái, mục nát, Huấn Cao chống lại triều đình ấy. Bị gọi là giặc nhưng là vì nghĩa lớn, vì lí tưởng lớn nên điều đó có hề gì. Đến khi bị bắt giam, sắp lên đoạn đầu đài Huấn Cao vẫn hiên ngang, bất khuất “đến cái cảnh chết chém, ông còn chẳng sợ nữa là…”. Trong những ngày ở nhà giam tỉnh Sơn, Huấn Cao vẫn giữ phong thái ung dung, tự do, tự tại, không đon đả đến bất kì ẩn ý nào trong cách cư xử đặc biệt của quản ngục. Ông mặc nhiên nhận rượu thịt của quản ngục và coi đó là một việc vẫn làm trong cái hứng sinh bình lúc chưa bị giam cầm.
Dưới con mắt Huấn Cao, bọn cầm quyền chỉ là một lũ tiểu nhân thị oai, nên ông luôn tỏ ra khinh bỉ chúng. Ông không thèm chấp lời doạ dẫm của tên lính áp giảI khi cùng Cả nhà tù thực hiện động tác ” dỗ gông” trước cửa nhà lao. Khi vên quản ngục đến tận phòng giam, khép nép hỏi ông có cần gì nữa không, ông trả lời như hắt nước &o mặt quản ngục: “Ngươi hỏi ta muốn gì? Ta chỉ muốn có một điều. Là nhà ngươi đừng đặt chân &o đây”. Nhận biệt đãi mà vẫn tỏ ra khinh bạc với quản ngục. Đó là khí phách của một trang người hùng đầy dũng khí, vẫn bình tĩnh sống những ngày cuối đời một cách oanh liệt.
Là con người chọc trời quấy nước, hiên ngang bất khuất, không sợ đấm đá bạo lực, cường quyền nhưng Huấn Cao lại coi trọng bản tính tốt đẹp của con người. Trong phần người sâu thẳm mà đôi khi vì hoàn cảnh, người ta phải giấu kín, việc ông cho chữ và lời khuyên bảo cuối cùng đối với viên quản ngục bộc lộ cái tâm của Huấn Cao. Lời ấy là tiếng lòng, là tâm huyết của ông: “Tôi bảo thực đấy, thầy Quản nên tìm về nhà quê mà ở, thầy hãy thoát khỏi cái nghề này đi đã, rồi hãy nghĩ đến chuyện chơi chữ. Ở đây, khó giữ thiên lương cho lành vững và rồi cũng đến nhem nhuốc mất cái đời lương thiện đi”. Ông yêu cái đẹp và trân trọng người biết yêu cái đẹp. Huấn Cao hiểu được tấm lòng quản ngục thì sẵn sàng cho chữ, bởi ông cảm là cảm cái thực chất thiên lương.
Xem Thêm : Tổng hợp kiến thức và bài tập về tính chất hai tiếp tuyến cắt nhau
Huấn Cao là người tài hoa rất mực, đó là tài viết chữ đẹp, chữ của ông nổi tiếng cả một vùng, chữ ông đẹp lắm, vuông lắm. Cái tài hoa ấy chỉ dành riêng cho người tri kỉ. Ồng biết cái tài của mình và không vì nó mà ai ông cũng sẵn sàng cho: “Đời ta cũng mới viết có hai bộ tứ bình và một bức trung đường cho ba người bạn thân của ta thôi”. Và lần cho chữ cuối cùng của đời ông không phải là ngoại lệ bởi vì ông cảm tấm lòng của quản ngục, coi quản ngục như một tri âm, tri kỉ. Có thể nói, cảnh cho chữ ở cuối truyện là một cảnh tượng xưa nay chưa từng có. Bởi ở đó, cái cao đẹp đối lập với cái dơ. Viết chữ đẹp là một sáng tạo nghệ thuật, thường diễn ra ở nơi thư phòng sạch sẽ, sáng sủa. Nhưng ở đây lại là phòng giam tối tăm, bẩn thỉu, hôi hám. Lấn át tất cả cái nhơ hôi hám của tù ngục, ánh sáng của đuốc, mùi thơm của mực, màu trắng của lụa, đã tỏa sáng lung linh. Tất cả biểu thị nghĩa sâu sắc: cái đẹp có thể sản sinh ở nơi điều ác ngự trị, giữa mảnh đất chết bởi một người cũng sắp chết (một tử tù). Lời khuyên của Huấn Cao với quản ngục cho thấy, cái đẹp không thể cùng tồn tại với cái xấu, cái ác. Ở cảnh này, vẻ đẹp của Huấn Cao được trình bày tập trung, rõ nét nhất. Qua đó, cho thấy anh tài của Nguyễn Tuân trong việc miêu tả, dựng cảnh và xây dựng hero.
anh hùng Huấn Cao như nhiều hero chính diện khác trong “Vang bóng 1 thời” nhất thiết là con người tài hoa. Ở Huấn Cao, bên cạnh tài hoa, có vẻ khí phách của một người có trách nhiệm đối với thời cuộc. Đó là nét độc của Huấn Cao so với anh hùng khác trong “Vang bóng 1 thời”.
Với ngôn ngữ văn xuôi điêu luyện, nghệ thuật miêu tả tinh nhạy, Nguyễn Tuân đã làm toát lên không khí một thời đã qua, đã xây dựng thành công anh hùng Huấn Cao – con người khí phách, tài hoa, có trách nhiệm đốì với đất nước. Nó cũng là sự bày tỏ nỗi khát khao theo đuổi một lí tưởng cao cả của người thanh niên Nguyễn Tuân khi bước chân &o đời. (Trương Chính).
Nguồn: https://kengencyclopedia.org
Danh mục: Hỏi Đáp