Nội dung chính
Chúng tôi rất vui được chia sẻ kiến thức sâu sắc về từ khóa Thông tin Tướng Blitzcrank – Liên minh huyền thoại – 20GG. Bài viết tam keo cua blitzcrank la bao nhieu tập trung giải thích ý nghĩa, vai trò và ứng dụng của từ khóa này trong tối ưu hóa nội dung web và chiến dịch tiếp thị. Chúng tôi cung cấp phương pháp tìm kiếm, phân tích từ khóa, kèm theo chiến lược và công cụ hữu ích. Hy vọng thông tin này sẽ giúp bạn xây dựng chiến lược thành công và thu hút người dùng.
Kĩ năng
Truyền thuyết
Bạn bè
Tiểu sử về Blitzcrank
litzcrank là một người máy hơi nước khổng lồ, gần như không thể bị phá hủy vốn được tạo ra để dọn dẹp rác thải độc hại ở Zaun. Tiến hóa vượt khỏi mục đích ban sơ, Blitzcrank quên mình sử dụng sức mạnh và sức bền của nó nhằm bảo vệ người khác. Có bản lĩnh nhìn thấu vỏ bọc ngụy tạo che giấu ý đồ thực sự, Blitzcrank luôn xuất hiện giúp đỡ những ai cần điều đó.
Bạn Đang Xem: Thông tin Tướng Blitzcrank – Liên minh huyền thoại – 20GG
Không lâu sau khi hextech phát triển, các nhà phát minh và nhà khoa học đổ dồn đến Zaun, nơi họ có thể thử nghiệm các vật liệu không ổn định bị luật pháp Piltover nghiêm cấm. Kết quả thường là thảm họa, cả tòa nhà nổ tanh bành còn hóa chất trào ra đường phố lân cận. Nhóm nghiên cứu của Học Viện Ma-Kỹ đã chế tạo những người máy chạy bằng hơi nước để dọn dẹp đống đổ nát, một công việc quá nguy hiểm ngay cả với những công dân Zaun tuyệt vọng nhất.
Đám người máy lao động không mệt mỏi trên từng con phố, đem rác thải đến những bãi rác mọc lên như nấm quanh thành phố. Nhưng, kể cả các bộ máy chắc chắn nhất cũng hay gặp tai nạn, và chúng thường xuyên được gửi về Học Viện khi đã tan tành. Loại bỏ chất nhầy ở tận đáy của Zaun không dễ dàng gì, và hóa chất ăn mòn độc hại cứ dần dần bào sạch lớp vỏ kim loại của chúng.
Một nhà phát minh trẻ đầy tham vọng có tên Viktor mong mỏi tạo ra một bộ máy bền bỉ có thể dọn dẹp hiệu quả hơn và tránh được những lần sửa chữa tốn kém. Anh tập hợp những phần hỏng hóc của các người máy đã hết cách sử dụng, bỏ qua mọi thành tố bắt mắt các đồng nghiệp hay dùng. Dù gom về một đống vật liệu không ai muốn, anh vẫn thiết kế ra 1 mặt hàng chất lượng tốt hơn.
Viktor đặt tên cho người máy là Blitzcrank, hy vọng nó sẽ nhanh chóng dọn sạch mọi rác thải và trở nên vĩ đại hơn nhiều một tổng hợp các phòng ban bị vứt bỏ. Sau khi cấu hình cài đặt cho Blitzcrank một khao khát không ngừng được phục vụ người dân Zaun bằng cách loại bỏ độc chất trên đường họ đi, anh đưa nó tới Hầm Thải để giúp đỡ.
Blitzcrank ghi sâu lý tưởng của Viktor, nó tin rằng hy sinh và vị tha có thể đưa cả thành phố đến với huy hoàng. Tham gia cùng các bộ máy khác trong chương trình thu gom, nó tiến hành hoạt động trinh sát vượt xa ngoài khu vực ô nhiễm thông thường. Không chút sợ hãi, nó tẩy sạch vùng lân cận khỏi chất độc từ những vụ rò rỉ ghê gớm nhất mà chẳng cần quay lại Học Viện sửa chữa.
Cùng các người máy khác, Blitzcrank phát triển những kế hoạch ngày một tham vọng hơn, nhưng nó mau chóng bực mình bởi, khi đụng độ mối nguy mới, chúng lại chỉ biết cắm cúi dọn dẹp hóa chất. Một đêm, nó mượn tạm hộp dụng cụ quý giá của Viktor và mở tung động cơ hơi nước của chính mình. Nó cấu hình cài đặt cấu hình lại cơ cấu và gỡ bỏ mọi giới hạn chức năng để có thể tạo nên khác biệt lớn hơn nữa trong thành phố.
Suốt mấy tuần sau, Blitzcrank chỉ huy những đợt di tản quy mô toàn khu để giúp người dân tránh mây khói độc, điều hướng lại hệ thống phân phối lương thực để tăng tính hiệu quả, và sửa chữa hệ thống lọc phức tạp để dẫn nước sạch tới giếng chung. Cứ mỗi việc tốt làm ra, Blitzcrank lại củng cố thêm sự thấu hiểu về mục đích của chính mình. Nó đã có được ý thức mà chưa người máy nào từng đạt đến.
Viktor nhận ra những thay đổi bất thường nơi tác phẩm của mình, anh tìm cách tái tạo cảm quan sâu sắc và tự giác của Blitzcrank ở các bộ máy khác. Nhưng Blitzcrank không bao giờ tiết lộ điều gì đã thức tỉnh nó. Thiếu đi chìa khóa, Viktor không thể tạo nên một thành tựu tương tự.
Suốt ngày đêm, Blitzcrank đi khắp các con phố của Zaun, không ngừng nghỉ một khi còn có người đang cần giúp đỡ. Nó hỗ trợ không chỉ nhân loại mà còn cả thú hoang hay thậm chí những người máy bị hỏng hóc. Khi một vụ nổ khí ga thiêu rụi tháp đồng hồ Davoran, nó giải cứu gia đình thợ máy và chú mèo màu tro đen của họ bằng cánh tay quay khổng lồ – chưa kể còn dừng lại đem theo cô vũ công đồ chơi nhỏ trong phòng ngủ của đứa trẻ.
Chẳng có công việc nào là quá nhỏ nhoi với người máy hơi nước – chỉ trong một ngày nó ngăn được một vụ cướp của hóa-thủ, chụp trái cây ướp lạnh cho một đứa trẻ trước khi món ăn ngon lành đó rơi xuống vỉa hè, và tìm ra chú poro thất lạc của một gánh xiếc rong trước khi con vật bé nhỏ bị một cái chân siêu tốc vận hành sai chẹt phải.
Theo thời gian, Blitzcrank nhận ra nhiều người nó từng cứu trước đây bị bận bịu bệnh sau khi phơi nhiễm với hóa chất độc hại. Lo lắng vì bất lực không thể giúp, nó cầu viện đến người sáng tạo ra mình. Viktor, luôn hứng thú phát triển nhân tính vượt ra ngoài cơ thể phàm tục mong manh, rất sẵn lòng tương trợ. Anh hứa với Blitzcrank rằng, thông qua phát triển ma-kỹ, cả 2 có thể đánh bại cái chết.
Blitzcrank thuyết phục một gia đình cư trú dưới hầm thử cách của Viktor, và làm việc cùng nhà phát minh để cấu hình thiết lập thiết lập tùy chỉnh cấu hình những máy móc tích hợp hoàn hảo &o cơ thể họ để diệt trừ đau ốm.
Mới đầu, quá trình chuyển hóa thành công, cả gia đình lấy lại sự hoạt bát đã mất kể từ lúc bị ốm. Nhưng sau &i tháng khỏe mạnh, cơ thể họ bắt đầu bị hủy hoại. Viktor và Blitzcrank làm việc không mệt mỏi cố tìm ra cách chữa, nhưng nỗ lực của họ chỉ làm chậm lại điều không thể tránh khỏi. Rất nhanh, cả gia đình qua đời.
Buồn bã vì thất bại, Blitzcrank biết đây không phải cách để nó giúp đỡ mọi người. Nó chia tay với người sáng tạo đồng thời cũng là bạn và đồng nghiệp của mình, hy vọng tạo nên sự khác biệt lớn nhất có thể cho người dân Zaun.
Dù nhiều kẻ coi Zaun là một chốn hỗn loạn, nơi chẳng có chơ vơ tự và những thử nghiệm liều lĩnh nở rộ khắp nơi, Blitzcrank lại chỉ thấy ở nó những bản lĩnh vô hạn. Người máy hơi nước tìm kiếm ở Zaun con đường thực hiện những thay đổi tốt đẹp lâu dài, chăm chú hơn đến những ai bị xã hội quên lãng hay vứt bỏ. Chỉ cần tra đủ dầu &o trục, Blitzcrank tin rằng Zaun sẽ lớn mạnh thành thành phố vĩ đại nhất từ trước đến giờ trên toàn Valoran.
Truyện ngắn về Blitzcrank – Tập hợp
cái bụng bự của Gió Hú Dâng Trào lù lù trước mặt tôi ợ lên từng tiếng với những bánh răng vô tận và đám thiết bị bằng sắt phức tạp. Có kẻ nói Gió Hú được đặt tên theo con sói thép vẫn kêu gào trên đỉnh cái thang máy ma-kỹ-lực; kẻ khác lại thề rằng hồn ma một ông hầu đeo mạng đen đã ám &o ca-bin, và khi Gió Hú nâng lão đi xa khỏi tình yêu đã mất ở Zaun, tiếng than van văng vẳng làm lay chuyển đến tận lõi kim loại của nó. Nhiều người Piltover, tự tin mình có đánh giá chính xác nhất, chắc chắn rằng cái brand name này chẳng ảnh hưởng đến gì hơn là gió lạnh rú rít giữa các khe nứt bên dưới thành phố.
Nhưng với tôi Gió Hú không phải là một tiếng kêu gào đơn lẻ. Nó là dàn giao hưởng ồn ã, sự hòa trộn đầy nhịp điệu của hàng ngàn âm thanh độc đáo. Đó là lý do tôi bị máy bộ thu hút.
Chiếc thang máy nhiều tầng, được chống đỡ bởi ba trụ thẳng chắc chắn cao ngang chiều cao của thành phố, đi xuống tầng Bách Bộ và từ từ tròng trành dừng lại.
Xem Thêm : Tiểu Sử Diễn Viên Hài Thu Trang – Nghệ Sĩ Việt
“Đến tầng Bách Bộ!” người trực thang thông báo, giọng bà được tăng âm bởi một cái loa hình chuông. Bà chỉnh lại cặp kính dày trong lúc nói. “Chợ Ranh Giới, Học Viện Ma-Kỹ, Trung Tâm Nghệ Thuật Làm Vườn.”
Hành khách túa khỏi thang máy. Hàng tá người khác bước lên và tản ra khắp các tầng: thương nhân đến Zaun để buôn bán ở chợ đêm, công nhân trở về nhà ngủ, dân Zaun giàu có tới xem hoa đêm nở giữa những vườn kính hình mái vòm. Rồi có cả những hành khách ẩn hình đã chọn Gió Hú làm nhà. Tôi theo dõi chúng chạy lon ton trong bóng tối: chuột dịch, thỏ đêm, và mấy chú bọ cánh cứng greed color crấp ủ.
Đôi khi tôi leo theo những khe nứt để xuống tới Hầm Thải, nhưng tối nay tôi mong mỏi giai điệu ồn ã hài hòa mà tôi biết chiếc thang máy sẽ tạo ra.
Thay vì đi &o qua lối cửa, tôi vòng ra bên phía ngoài và nắm chặt tay lên thanh ngang dưới cùng, nơi những tấm rầm thép nhấp nhô tạo nên bộ khung cho cửa sổ kính. Các phiến kim loại của tôi kêu loảng xoảng khi tôi trèo lên Gió Hú, thu hút những ánh nhìn châm bẩm của hành khách và vẻ mặt cau có của bà trực thang. Hiểu biết về biểu cảm gương mặt của tôi mỗi ngày một tốt hơn.
Hầu hết hành khách đều đứng phía phía bên trong khoang, tránh khỏi cái lạnh và khói bụi, nhưng phía ngoài, giữa bầu không khí thoáng đãng, tôi có thể nghe tiếng lách cách vui tai khi những phòng ban cơ khí khớp &o vị trí cùng tiếng xì xì nhẹ nhàng của hơi nước thoát ra trong lúc chúng tôi đi xuống Zaun. Hơn nữa, tôi khó lòng chui lọt cánh cửa nào.
Một cậu nhóc nắm chặt tay người cha lục-hầm của mình, ngó tôi qua cửa sổ. Tôi nháy mắt và thấy miệng cậu há hốc ra vì một thứ tôi nghĩ là ngạc nhiên. Cậu rụt đầu nấp sau cha.
“Đang xuống!” bà trực thang nói. Bà rung một cái chuông lớn và điều chỉnh các đĩa số trên một hộp màu đỏ sáng. Tôi gần như có thể cảm nhận các mệnh lệnh truyền qua dây dẫn tới động cơ thang máy.
bên dưới chúng tôi, chóp sắt của những tòa tháp ở Zaun và những vườn kính xanh rì lấp lánh như chùm nến trong ánh sáng mờ ảo. Gió Hú kêu ù ù và kẽo kẹt khi các tay quay xoắn &o ba cột trụ cao ngất, đè xuống bằng sức nặng của sắt, thép, và kính. Luồng hơi nước phụt khỏi đường ống trên cùng, rít lên một tiếng dài.
Bên trong ca-bin, ông lục-hầm và con trai nhìn một nhạc công chỉnh lại cây đàn chittarone bốn dây, tấu lên giai điệu bay bổng. Âm thanh đó đồng bộ với tiếng bánh răng lách cách và máy móc vo vo của Gió Hú. Người cha gõ chân theo nhịp. Một cô bọ nhắp đôi càng luống cuống chạy khỏi đôi ủng nặng nề của ông. Một băng hóa-thủ dựa người lên thành khoang, nhàn nhã nghỉ ngơi, một khoảng lặng xa lạ hoàn toàn với những chuyến dạo chơi điên cuồng của chúng khắp thành phố.
Gió Hú tiếp tục hòa ca trong lúc chúng tôi đi xuống. Tôi kinh ngạc trước bản giao hưởng quanh mình và thấy chính bản thân cũng ngâm nga theo âm điệu trầm lắng. Nhịp đập rộn ràng tràn qua tôi, tôi tự hỏi liệu những người bao quanh có cảm nhận thấy không.
“Gác Xép!” người trực thang nói lớn khi thang máy chậm lại. Hai người đưa thư mang theo bưu kiện buộc chặt xuống thang, cùng một đội nghiên cứu hóa-kỹ và một đám hóa-thương. Một nhóm người Zaun vui vẻ từ quận nhà hát bước lên.
“Đi xuống!” bà rung chuông nói, và Gió Hú kêu ù ù đáp lời. Thang máy tiếp tục hạ độ cao, cảnh ngoài cửa sổ bị che mờ do làn hơi tuôn ra từ các loại ống phía bên trên. Nước lấm tấm trên lồng ngực bằng kim loại của tôi trong lúc dàn đồng ca của máy móc kêu loảng xoảng và hơi nước phun xì xì lại bắt đầu.
Chợt có tiếng rì rầm lạc lõng chen &o. Rung động rất khẽ, nhưng tôi biết thứ gì đó đã rời ra. Thang máy vẫn đi như thể tất cả đều thường ngày, đến lúc một tiếng va đập chói tai phá vỡ nhịp điệu hoàn hảo.
Dù chưa từng mơ, tôi biết khúc nhạc bị ngưng lại đột ngột thế này là ác mộng đáng sợ nhất của một cỗ máy.
Đường bánh răng xoắn ốc bị kẹt, và tấm rầm sắt của ca-bin nghiến lên đó trong tiếng rít kinh hoàng. Nhiều sinh mạng đang lâm nguy, tôi cảm nhận được nỗi đau của cỗ máy khi nó tuyệt vọng bám lấy các trụ chống. Cả trọng lượng của Gió Hú đè lên ba cây cột đang uốn cong, rồi ca-bin khựng lại ở một góc chênh vênh. Đinh tán bật khỏi đường nối khi các miếng kim loại bị kéo rời.
Chúng tôi lắc lư thoáng chốc, rồi rơi.
Bên trong ca-bin, hành khách la hét bám lấy thanh vịn gần nhất trên đường lao thẳng xuống. Một tiếng gió hú hoàn toàn khác biệt.
Tôi giữ chặt phần đáy ca-bin. Cánh tay kia kéo dài ra, bắn thẳng hướng một trong ba trụ chống. Cây cột thép ẩn hiện giữa màn sương, khiến tôi bị hụt &i phân. Tôi thu tay và, hơi nước xịt mù mịt sau lưng, thử phóng nó đến cây trụ thứ hai. Lại hụt.
Thời gian chậm lại. Bên trong ca-bin, băng hóa-thủ bám chắc &o mép sàn, còn cô bọ xanh bay vèo ra ngoài cửa sổ để mở. Ông lục-hầm cùng con trai cố ép mình lên tấm kính đang rạn nứt dưới sức nặng của hai người. Cậu bé loạng choạng, mấy ngón tay cuống cuồng tìm khung sườn thang máy trước khi trượt chân ngã khỏi đó.
Tôi vươn tay tóm lấy cậu giữa không trung, rồi thu tay về.
Xem Thêm : Nguyên Tử Khối Của Zn – Bảng Nguyên … – giamcanherbalthin.com
“Bám &o,” tôi nói.
Tay cậu nhóc bấu lấy mấy miếng thép trên lưng tôi.
Tôi bắn tay về phía trụ chống lần nữa, lần này thì chạm được &o lớp kim loại cứng cáp. Tiếng leng keng vang dội khi tôi siết ngón tay giữ chắc. Cánh tay kia buộc phải kéo dài ra khi bị ca-bin đang rơi trĩu xuống, dài đến nỗi tôi thấy các khớp nối có thể bị đứt đoạn. Treo mình lơ lửng giữa trời, tôi cố gắng nắm cho thật vững.
Một cú giật mạnh, thang máy ngừng lại. Nó rung lên dữ dội trước pha dừng đột nhiên, giờ chỉ có duy nhất tay tôi làm vật chống đỡ. Cậu nhóc rùng mình, ghì chặt hơn.
Gió Hú vẫn còn cách bề mặt bằng đất năm mươi thước, lắc lư phía trên những tòa nhà của tầng Hầm Thải. Các phiến kim loại trong tôi rên rỉ vì bị trọng lượng kéo căng. Tôi dồn hết sức giữ mình không bị tách rời. Nếu tôi rơi, Gió Hú sẽ rơi cùng, và tất cả hành khách trong đó nữa.
Cố định tay &o cột chống, tôi trượt dần xuống theo cây trụ. Chúng tôi rơi thêm mười thước, ca-bin đu đưa dọa người trước khi ổn định trở lại.
“Xin lỗi nhé!” tôi hét to. Những câu nói cảm thông có thể giúp con người an tâm hơn trong giờ phút khủng hoảng.
Tôi phải thử lại. Tôi phải mạnh mẽ lên.
Tôi nới bàn tay nắm trụ chống từng chút một. Trong một tiếng rít chói tai, chúng tôi từ từ trượt xuống bốn mươi thước còn lại đến mặt đất. Các van khóa của tôi giãn ra, thở phào nhẹ nhõm.
Hành khách cũng thở phào theo tôi khi họ loạng choạng bước ra khỏi cửa và cửa sổ vỡ xuống tầng Hầm Thải, dựa &o nhau để đứng vững.
Cậu nhóc trên lưng tôi thở gấp, ôm chặt cổ tôi. Tôi thu tay, cúi người xuống sàn, đủ thấp để cậu có thể tuột xuống đất. Ông bố ôm chầm lấy con trai khi cậu chạy lại.
Bà trực thang ló đầu ra khỏi thang máy, nhìn tôi.
“Cậu đã cứu chúng tôi. Tất cả chúng tôi,” bà nói, giọng run rẩy vì một thứ tôi nghĩ là choáng váng. “cám ơn.”
“Tôi chỉ đơn giản hoàn thành bổn phận của mình,” tôi đáp. “Tôi mừng vì bà không bị thương. Chúc một ngày tốt lành.”
Bà mỉm cười, rồi quay qua hướng dẫn đám đông dân Zaun đang tụ tập lại giúp đỡ hành khách và bắt tay &o sửa chữa. Một cô nàng hóa-thủ mang cây chittarone đến cho viên nhạc công khi anh này bò ra khỏi thang máy. Mấy người đi xem hát thì an ủi một cụ già.
Hai thợ máy ma-kỹ vấp chân ngã gần tôi, tôi đưa họ tới chỗ nhân viên y tế đang thiết lập một trạm sửa chữa. Tiếng thì thầm của hành khách và tiếng rên rỉ của chiếc thang máy bị thương trộn lẫn cùng tiếng ù ù và vo vo của Hầm Thải. Động cơ hơi nước trong lồng ngực tôi lên tiếng, thôi thúc tôi huýt sáo một đoạn.
Cậu nhóc quay lại, ngượng ngùng vẫy tay với tôi.
Tôi cũng vẫy tay.
Cậu chạy đi để bắt kịp cha, đôi ủng nặng nề gõ nhịp lên mặt sỏi. Máy móc cất tiếng hát, từng bánh răng kêu lách cách trong khoang của Gió Hú. Cô bọ xanh nhắp đôi càng hòa điệu khi bay về phía Hầm.
Nguồn: https://kengencyclopedia.org
Danh mục: Hỏi Đáp