Nội dung chính
Chúng tôi rất vui được chia sẻ kiến thức sâu sắc về từ khóa Phân tích Chuyện chức phán sự đền Tản Viên – Thủ thuật. Bài viết phan tich bai chuyen chuc phan su den tan vien tập trung giải thích ý nghĩa, vai trò và ứng dụng của từ khóa này trong tối ưu hóa nội dung web và chiến dịch tiếp thị. Chúng tôi cung cấp phương pháp tìm kiếm, phân tích từ khóa, kèm theo chiến lược và công cụ hữu ích. Hy vọng thông tin này sẽ giúp bạn xây dựng chiến lược thành công và thu hút người dùng.
Đề bài: Anh chị hãy Phân tích Chuyện chức phán sự đền Tản Viên của Nguyễn Dữ
Bạn Đang Xem: Phân tích Chuyện chức phán sự đền Tản Viên – Thủ thuật
Bài văn mẫu Phân tích Chuyện chức phán sự đền Tản Viên
I. Dàn ý Phân tích Chuyện chức phán sự đền Tản Viên (Chuẩn)
1. Mở bài
– Giới thiệu về tác phẩm Truyền kì mạn lục và Chuyện chức phán sự đền Tản Viên
2. Thân bài
a. Giới thiệu về thể loại truyền kì và nội dung của tác phẩm– Truyền kì: Văn xuôi tự sự, phản ánh hiện thực qua những yếu tố hoang đường, biểu hiện ý niệm của tác giả- Nội dung tác phẩm:+ Kể về Ngô Tử Văn và động thái đốt đền của tên tướng bại trận phương bắc họ Thôi đang tác quái, gây hại cho dân.+ Hắn đe dọa và kiện chàng ở Minh ty. Chàng được Thổ thần chỉ cách nên đã vạch trần được tội ác của tên tướng giặc khiến hắn phải chịu trừng phạt.+ Sau này nhờ tiến cử của Thổ thần, chàng được nhận chức phán sự ở đền Tản Viên.=> Khẳng định niềm tin về công lý, sự chính trực của con người sẽ được đền đáp.
b. Giới thiệu về hero Ngô Tử Văn– Họ tên: Tên Soạn, họ Ngô- Quê: Huyện Yên Dũng, đất Lang Giang.- Tính cách: khẳng khái, nóng nảy, là người cương phương, thấy gian tà không chịu được.=> Cách giới thiệu người hùng trực tiếp, ngắn gọn, súc tích, gây được sự chú ý cho người đọc.=> Giọng điệu có phần hướng tới sự ca ngợi, định hướng cách nhìn nhận cho người đọc về động thái sau này của người hùng.
c. Cuộc đấu tranh nơi trần gian của Ngô Tử Văn– biện pháp hành động châm lửa đốt đền:+ Nguyên nhân: Do tức giận sự hoành hành, hống hách của tên tướng giặc chiến bại họ Thôi, làm hại tới dân chúng “Tử Văn rất …đốt đền”.+ Diễn biến:
- Tử Văn “tắm gội chay sạch, khấn trời” => Đây là biện pháp hành động được chuẩn bị kỹ càng, có chủ đích, cẩn trọng, không phải tự phát.
- “châm lửa đốt đền” => hành động quyết liệt, công khai, vô cùng anh dũng “vung tay không cần gì cả”.
=> biện pháp động thái đốt đền biểu đạt sự khẳng khái, cương phương của Ngô Tử Văn, bộc lộ ý chí, ý thức dân tộc mạnh mẽ, bằng sự việc diệt trừ tên tướng giặc bại trận làm loạn nhân gian.
– Cuộc bắt bắt bắt bắt bắt bắt phát giác gỡ gỡ gỡ gỡ gỡ gỡ với tên tướng Bách hộ họ Thôi:+ Sau khi đốt đền, Ngô Tử Văn “thấy trong mình khó chịu …sốt rét”+ Trong cơn mê man, chàng thấy một người “khôi ngô dõng dạc, …cư sĩ” – nói năng đe dọa, bắt chàng “dựng lại đền như cũ” => Lời nói mang sự đe dọa, mắng mỏ “Biết điều … tai vạ”, “Phong Đô … sẽ biết” => một kẻ xảo trá, tham lam, ranh ma, độc ác.+ Đối lập với tên tướng, Ngô Tử Văn “mặc kệ … tự nhiên”, thái độ ung dung, ngạo nghễ, tự tin &o việc làm của mình.
– Cuộc gặp với Thổ thần:+ cảnh ngộ: Thổ thần đến sau khi tên tướng “phất áo bỏ đi” là “một ông già …vái chào” => Dáng bộ giản dị, thái độ khiêm nhường, cung kính, coi trọng, bày tỏ sự cám ơn với Tử Văn.+ Thổ thần kể lại mọi việc cho Tử Văn nghe: Bị tên tướng đánh đuổi, phải nương nhờ đền Tản Viên => cho chàng thấy rõ sự xảo trá, tác quái của tên tướng giặc.+ Tử Văn trách Thổ thần nhu nhược, thế nhưng Thổ thần tuy là thần tiên nhưng phải cam chịu, bằng lòng, không dám đấu tranh vì “những đền miếu gần quanh … bênh nó cả”.=> Nguyễn Dữ phê phán những tầng lớp quan lại yếu đuối, nhu nhược không dám đấu tranh cho lẽ phải và lớp quan lại tham lam.+ Sau đó, Thổ thần bày cách cho Tử Văn tâu kiện với Diêm vương và cách đối phó với tên tướng giặc.=> câu truyện phát triển hết sức logic, cho thấy những người làm việc chính nghĩa thì luôn có thần linh giúp sức.
d. Cuộc đấu tranh giành công lý ở Minh ty
– Ngô Tử Văn phải đương đầu với thử thách:+ Bị quỷ sứ bắt đi trong đêm, qua con sông với côn cầu “ước hơn ngàn thước …thấu xương”, “phía hai bên … nanh ác”, tội chàng bị khép &o là tội nặng, không được giảm án => toàn những sự việc kinh hãi, đòi hỏi lòng anh dũng của Tử Văn.+ Chàng không hề nao núng, kêu to “Ngô Soạn này … oan uổng” => được vời &o điện đối chất.+ Tại điện, tên tướng giặc khép nép, tỏ vẻ đáng thương, kêu oan – Tử Văn bị Diêm vương trách mắng, luận tội “hỗn láo”, trách mắng chàng ngoan cố, bướng bỉnh.+ Thế nhưng, thái độ của Ngô Tử Văn: vẫn điềm nhiên, không hề kinh hãi mà một mực cứng cỏi kêu oan, tự tin trước những lời luận tội của Diêm Vương và lời giảo biện của tên tướng giặc.
– Chàng vạch trần tội ác của tên tướng họ Thôi:+ Tử Văn y lời Thổ thần mà tấu bẩm với Diêm Vương, còn khẳng định cứng cỏi “xin đem giấy …nói càn” => khiến tên tướng giặc hoảng sợ mà xin giảm án cho chàng => cho thấy sự xảo trá, gian ác của hắn.+ Chàng không chịu bỏ cuộc, nhờ Diêm vương sai người đến đền Tản Viên => Sự việc đúng y lời Tử Văn nói.=> Cuối cùng, sự thật được chứng thực, Tử Văn thắng kiện, Diêm Vương trách cứ các phán quan làm việc không chí công vô tư, còn tên tướng giặc bị “lồng sắt chụp &o đầu … Cửu u”=> Cuộc đấu tranh dưới minh ty cho thấy khí phách cũng sự can trương, thông minh của Ngô Tử Văn trước cuộc đối đầu với tên tướng xảo trá=> Cho thấy ước mơ về sự công lý công bằng của người dân trong xã hội xưa.
e. Ngô Tử Văn nhận chức phán sự đền Tản Viên– hoàn cảnh: Thổ thần tới cảm tạ Ngô Tử Văn đã giúp đỡ mình, đồng thời ông đã xin Đức Thánh Tản cho chàng giữ chân Phán sự tại đền Tản Viên và khuyên chàng nên nhận lời ngay “không nên trùng trình” =>chàng nhận lời “thu xếp việc nhà rồi không bệnh mà mất”.- Đây là phần thưởng cao lớn dành cho Ngô Tử Văn vì động thái trượng nghĩa, ý chí gan dạ, khẳng khái của mình.- hành động diệt trừ tên tướng giặc còn là biện pháp động thái diệt trừ tận gốc điều ác “mộ của người tướng …như cám vậy”, lấy lại danh dự cho Thổ thần, minh oan cho động thái “đốt đền” của chàng.- Đây còn là niềm ước vọng của nhân dân về một vị quan thanh liêm, chính trực, ước mơ về công bằng công lý.- Sự gặp gỡ với người cũ và lời truyền “nhà quan Phán sự” =>niềm tin khẳng định một vị quan tốt sẽ được muôn dân yêu kính.
f. Ý nghĩa và bài học kinh nghiệm kinh nghiệm:– Ý nghĩa:+ biểu đạt niềm tin của nhân dân &o công bằng công lý giữa xã hội.+ Phản ánh sự giả tạo, xáo trá của một phòng ban con người trong xã hội đương thời cùng những oan trái, bất công không thể giãi bày.+ Phản ánh sự tham lam, lộng quyền, nhận ăn năn lộ của đám quan lại trong xã hội xưa.+ Phê phán sự hèn nhát, nhu nhược, không dám đấu tranh đòi quyền lời, bảo vệ lẽ phải của một phòng ban quan lại và đa số người dân đương thời.+ ca tụng sự gan góc, chính trực, khẳng khái của những người dân bình thường trong xã hội phong kiến.- Bài học:+ Cần gan dạ, kiên trì, đứng lên đấu tranh cho lẽ phải, công lý.+ Niềm tin về cuộc sống ở hiền thì sẽ gặp lành, niềm tin &o công lý và lẽ phải.
g. Đặc sắc nghệ thuật:– Kết hợp giữa yếu tố lý kì, kì ảo với tự sự, mượn sự kì ảo để nói về hiện thực và ước vọng của con người => mang tính thời đại.- Cốt truyện li kì, cuốn hút người đọc, mang tính logic cao, có cao trào- Tình tiết lôi cuốn, giọng văn tự nhiên, thực tâm, giản dị
3. Kết bài
– Khẳng định lại ý nghĩa và nội dung mà tác giả muốn gửi gắm.
II. Bài văn mẫu Phân tích Chuyện chức phán sự đền Tản Viên
1. Phân tích Chuyện chức phán sự đền Tản Viên, mẫu bậc nhất (Chuẩn)
Truyền kì mạn lục của Nguyễn Dữ là một trong những tác phẩm tiêu biểu nhất của văn trung đại Việt Nam thế kỉ XVI. “Chuyện chức phán sự đền Tản Viên” là một tác phẩm được trích ra trong số 20 tập truyện của “Truyền kỳ mạn lục”, truyện xoay quanh người hùng Ngô Tử Văn với tính cách can đảm, kiên trì, được coi là bức ảnh đại diện cho chính nghĩa luôn đứng ra đấu tranh chống lại các thế lực gian tà, bảo vệ cuộc sống ấm no yên bình cho nhân dân, khẳng định niềm tin &o công lý, chính nghĩa luôn thắng gian tà.
khởi đầu tác phẩm, tác giả đã giới thiệu ngay người hùng chính của truyện, 1 cách giới thiệu trực tiếp, ngắn gọn giống như lời kể gây sự chú ý, tò mò và hứng thú cho người đọc “Ngô Tử Văn tên là Soạn, người huyện Yên Dũng, đất Lạng Giang…là một người cương trực”. Với tính cách của Tử Văn, thấy việc gian tà thì chướng mắt không chịu được nên khi biết rằng tướng giặc họ Thôi tử trận gần đền bao năm làm yêu làm quái nhũng nhiễu dân gian, Tử Văn đã quyết định đi đốt đền mặc cho kết quả ra sao. Trước khi đốt đền Tử Văn tắm rửa sạch sẽ, thắp hương vái lạy mô tả sự chân tình, chứng minh sự trong sạch và ý muốn bảo vệ sự yên bình cho nhân dân, mong muốn động thái chính nghĩa của mình được trời đất chứng giám. động thái đốt đền của Tử Văn đã cho thấy anh là một người cương trực, dũng cảm.
Xem Thêm : Cho 10 ví dụ về an dụ hình thức – Cùng Hỏi Đáp
Tuy nhiên sau khi đốt đền Tử Văn đã bị hồn ma tên tướng giặc họ Thôi đòi xây lại đền, hắn làm cho Tử Văn cảm thấy khó chịu “đầu lảo đảo và bụng run run, nổi lên một cơn sốt nóng sốt rét”, dù bị hồn ma tướng giặc đe dọa sẽ gặp tai vạ và phải gặp Diêm Vương nhưng Tử Văn không hề tỏ ra sợ hãi mà ngược lại vẫn ngất ngưởng tự nhiên, mặc kệ những lời đe dọa. Đến khi Thổ Công bị hại hiện lên gặp Tử Văn anh mới ngỡ ra hồn ma tên tướng giặc là kẻ đã cướp đền của Thổ Công đất Việt, Thổ Công đã kể lại sự tình mình bị cướp đền cùng dặn dò những việc Tử Văn cần làm nếu muốn diệt trừ ác nghiệt ác ác thần và giải trình với Diêm Vương. ban sơ Tử Văn rất kinh ngạc, hỏi Thổ Công “Hắn có thực là tên ác ôn thần, có thể gieo vạ cho tôi không?”, nhưng rồi với bản lĩnh của kẻ sĩ, Tử Văn đã ưng ý nghe theo lời Thổ Công, đi xuống gặp Diêm Vương đòi lại công bằng cho Thổ thần đất Việt. Khi Ngô Tử Văn bị bắt xuống Minh Ti, quang cảnh nơi đây lạnh lẽo, rùng rợn, đáng sợ với nhiều Bức Ảnh kỳ ảo như “cầu dài ước hơn nghìn thước, gió tanh sóng xám, hơi lạnh thấu xương”, Tử Văn không sợ hãi mà vẫn gan dạ lớn tiếng kêu oan.
Phân tích Chuyện chức phán sự đền Tản Viên để thấy cuộc đấu tranh không khoan nhượng giữa thiện và ác
Cuộc xét xử tội của Tử Văn dưới âm phủ diễn ra rất bít tất tay, ban sơ hồn ma tên tướng giặc tố cáo Tử Văn đốt đền, Diêm Vương trách mắng ngay nhưng Tử Văn đáp lại bằng giọng cứng cỏi, công bố vạch mặt bản chất xấu xa của tên tướng giặc. Sau đó tướng giặc họ Thôi sợ bị bại lộ nên đạo đức giả xin giảm tội cho Tử Văn “Xin đại vương khoan dung tha cho hắn… nếu thẳng tay trị tội nó, sợ hại đến cái đức hiếu sinh”, ngược lại Tử Văn càng kiên quyết, xin đem tư giấy đến đền Tản Viên chứng thực, Diêm Vương chấp nhận quả nhiên sự thật đúng như Tử Văn nói, kết quả Tử Văn được xử thắng kiện. Tử Văn đã đấu tranh đến cùng cho lẽ phải, không hề run sợ ở chốn ma quỷ, Tử Văn thắng kiện đã chứng minh một quy luật tất yếu, chính nghĩa luôn chiến thắng gian tà. Để đền ơn nghĩa với Tử Văn, Thổ Công đã tiến cử anh giữ chức phán sự ở đền Tản Viên, Tử Văn là người chính trực, gan dạ dũng cảm và lòng tin &o công lý nên anh xứng đáng nhận chức phán sự. Lời bình ở cuối truyện như một lời nhắn nhủ, nhắc nhở của tác giả khiến chúng ta phải thừa nhận và suy nghĩ, thứ nhất là thừa nhận hiện thực xã hội đương thời thối nát đầy rẫy những áp bức bất công, bộc lộ tiêu cực nơi âm ti phản chiếu chính hiện thực xã hội tham ô, ăn năn lộ; thứ hai điều chúng ta phải suy nghĩ đó là “cứng quá thì gãy” hay chỉ sợ “ta không cứng cỏi được”, đừng vì sợ gãy mà không dám cứng cỏi, chỉ khi ta dám đấu tranh đến cùng mới giành được phần thắng, mới diệt trừ được tận gốc điều ác, lấy lại công lý, chính nghĩa.
“Chuyện chức phán sự đền Tản Viên” với cốt truyện đầy kịch tính, các yếu tố kỳ ảo xen kẽ tạo nên một sự hấp dẫn riêng với người đọc. Truyện không chỉ củng cố niềm tin của nhân dân &o công lý, chính nghĩa luôn thắng gian tà mà còn khuyên răn con người ta đứng trước cái xấu cái ác phải “cứng cỏi” đấu tranh đến cùng, không nên run sợ, trốn tránh, thờ ơ mà phải quyết tâm diệt trừ tận gốc gian tà.
-HẾT BÀI 1-
Chuyện người con gái Nam Xương cũng là một trong những truyện ngắn đặc sắc trong “Truyền kì mạn lục” của Nguyễn Dữ, các em có thể tìm hiểu thêm bài Phân tích Chuyện người con gái Nam Xương để hiểu hơn về thể loại truyền kì.
2. Phân tích Chuyện chức phán sự đền Tản Viên, mẫu số 2 (Chuẩn)
Trong kho tàng truyện đặc sắc của dân tộc ta, không hiếm những tác phẩm có nội dung với những yếu tố ly kỳ, biến ảo để vừa tăng thêm tính hấp dẫn cho mẩu chuyện vừa biểu thị ước mơ về công lý, công bằng của người dân. Trong số đó, tác phẩm “Truyền kỳ mạn lục” của tác giả Nguyễn Dữ là một trong những tác phẩm khá tiêu biểu có mang yếu tố thần kì này. Các tác phẩm trong “Truyền kì mạn luc” đều được ghi nhặt từ các mẩu chuyện lưu truyền trong dân gian và được Nguyễn Dữ thêm &o đó tính hiện thực của xã hội đương thời cùng tấm lòng nhân đạo của mình, ước mơ công lý của người dân lương thiện. Trong đó phải kể tới tác phẩm “Chuyện chức phán sự đền Tản Viên” – một câu chuyện mà khi nhắc tới người ta luôn phải tấm tắc ngợi khen.
Truyền kì là áng văn xuôi tự sự thời trung đại, kể những câu chuyện phản ánh hiện thực thông qua những yếu tố hoang đường, nơi mà thần, quỷ, người giao hòa tương giao với nhau. Và ẩn sau mỗi yếu tố li kì ấy là tấm lòng của tác giả, ẩn ý, niềm tin, ước mơ, khát vọng của họ trước cuộc đời. “Chuyện chức phán sự đền Tản Viên” kể về anh chàng tên Ngô Tử Văn và động thái đốt đền của tên tướng bại trận phương Bắc họ Thôi đang tác quái trong dân gian, gây họa cho dân lành. Sau hành động liều lĩnh ấy, Tử Văn bị hắn đe dọa và kiện ở Minh ti. Sau này, nhờ Thổ công mách bảo, Tử Văn đã vạch trần tên tướng giặc và tội ác của hắn. Tên tướng bị trừng phạt còn Tử Văn lại trở về dương gian. Cuối cùng, nhờ sự tiến cử của Thổ thần, Tử Văn được nhận chức Phán sự ở đền Tản Viên, dưới trướng của Đức Thánh Tản rồi “không bệnh mà mất”. Qua câu truyện, Nguyễn Dữ muốn phản ánh niềm tin muôn đời của người dân lao động về công lý, về việc “ở hiền gặp lành, ác giả ác báo” và về sự chính trực, công minh, dám đứng lên bảo vệ lẽ phải của con người sẽ được đền đáp.
Ngô Tử Văn – hero chính của tác phẩm là người ở huyện Yên Dũng, đất Lang Giang, tên là Soạn, họ Ngô. Ngay từ khi &o tác phẩm, Ngô Tử Văn đã được tác giả giới thiệu là một người khẳng khái, cương trực, nóng nảy, “thấy sự tà gian thì không thể chịu được, vùng bắc người ta vẫn khen là một người cương phương”. Lời giới thiệu trực tiếp, ngắn gọn, súc tích của tác giả vừa là sự khẳng định gây chú ý cho người đọc, lại vừa biểu thị sự ngợi khen, ca ngợi trước tính cách, phẩm chất của Ngô Tử Văn, định hướng cách nhìn nhận cho người đọc về hành động có phần ngang ngược của chàng sau này.
Những bài văn Phân tích Chuyện chức phán sự đền Tản Viên hay nhất
Gần nhà Ngô Tử Văn có ngôi đền thờ Thổ thần, vậy mà tên Bách hộ họ Thôi phương Bắc, tử trận ở gần đó dám chiếm đền rồi “làm yêu làm quái trong dân gian”, lộng hành, hống hách, làm hại tới dân chúng, khiến cho Tử Văn hết sức tức giận.
Thánh thần vốn là những điều thiêng liêng trong tâm linh của người Việt từ xưa, vì thế chẳng có ai dám mạo phạm &o đền đài, miếu mạo, chùa chiền. bởi thế, đền bị tên tướng giặc chiếm nhưng chẳng ai dám đứng lên mà phản kháng, chỉ biết sống trong sợ hãi, “dốc hết của cải” để cúng cầu. Ngoài ra tất cả mọi người đều lo sợ, cầu cúng đến “gia sản khánh kiệt”, “lắc đầu lè lưỡi” thì Tử Văn lại khác, chàng lại “tắm gội chay sạch, khấn trời rồi châm lửa đốt đền”. hành vi của chàng dường như đã được tính toán, chuẩn bị với mục đích rất rõ ràng. Chàng rất cẩn trọng, tắm rửa “khấn trời” rồi mới đốt khiến cho người đọc cảm nhận được động thái đó của Tử Văn không phải là hành động tự phát tức thời. Ngay cả lúc đốt đền, Tử Văn cũng rất quyết liệt, không hề do dự một phân mà công khai, vô cùng dũng mãnh. Sau khi châm lửa đốt đền xong, Dường như “mọi người lắc đầu lè lưỡi, họ lo sợ thay cho Tử Văn” còn chàng thì lại “vung tay không cần gì cả”. Hành động đó diễn đạt sự khẳng khái trong tính cách của chàng như đã nêu ở đầu câu chuyện, vừa ngạo nghễ, vừa anh dũng, biểu đạt sự “cương phương” của một con người chính trực một lòng muốn tiêu diệt cái ác mang lại bình an cho người dân, bộc lộ ý chí, ý thức dân tộc vô cùng mạnh mẽ khi dang tay bảo vệ ngôi đền của dân tộc mình mà diệt trừ hồn ma tên tướng giặc bại trận đang làm loạn nhân gian.
Những tưởng đốt xong là hết, nhưng không, “đốt xong về nhà, chàng thấy trong mình khó chịu, đầu lảo đảo và bụng run run, rồi nổi lên một cơn sốt nóng sốt rét”. Trong cơn mơ màng, chàng gặp một người “khôi ngô dõng dạc, đầu đội mũ trụ đi đến, nói năng, áo quần, rất giống người phương Bắc, tự xưng là cư sĩ”. Kẻ giống cư sĩ kia, tưởng rằng nói năng phải kính trên nhường dưới, biết trước biết sau thế nhưng lời nói lại chẳng giống như vẻ bề ngoài, hắn nói năng với đầy lời mắng mỏ, đe dọa, đòi Tử Văn phải trả lại đền “biết điều thì dựng trả tòa đền như cũ”, “Phong Đô không xa xôi gì, ta tuy hèn, há lại không đem nổi nhà ngươi đến đấy. Không nghe lời ta thì rồi sẽ biết”. Hồn ma tên tướng giặc kia ngoại hình thì sáng lạn, nói lời đầy đạo lý nhưng bản chất lại là một kẻ ranh ma, xảo quyệt, tham lam, độc ác, xảo trá. Hắn theo chân Mộc Thạnh sang cướp nước ta, làm điều ác bá, chết đi lại gây họa, cướp đền, tác quái trong dân chúng, đe dọa kẻ sĩ trong dân gian, còn dọa ăn hiếp sẽ bắt kiện chàng. Nhưng đối lập với thái độ đe dọa, tức giận của tên tướng bại trận, Tử Văn lại “mặc kệ, vẫn cứ ngồi ngất ngưởng tự nhiên”, thái độ vừa điềm nhiên, vừa ung dung, ngạo nghễ. Bởi chàng tin việc làm của mình là chính nghĩa, là hành động mang tới lợi ích cho muôn dân, đúng như lời dạy trong kinh sách.
Thế rồi, tên tướng giặc “phất áo bỏ đi”, Tử Văn vẫn mê man trên giường thì chiềbất minh “lại có một ông già, áo vải mũ đen, phong độ nhàn nhã, thủng thỉnh di &i đến trước thềm, vái chào”. Khác với tên tướng giặc quần là áo lượt, Thổ thần đến gặp Tử Văn chỉ với “áo vải mũ đen”, giản dị, thanh bạch. không dừng lại ở đó, lời nói, cử chỉ còn nhẹ nhàng, đúng với tư chất của một vị thần cai quản cả một vùng. Tuy là Thổ thần, thế nhưng đến gặp Tử Văn, ông vẫn cung kính, “vái chào” rồi thưa chuyện cám ơn, hết sức coi trọng Tử Văn.
Thổ thần khi gặp Tử Văn đã kể cho chàng nghe hết thảy những việc làm của tên tướng họ Thôi “tranh chiếm miếu đền, giả mạo tên tuổi, quen dùng chước dối lừa, thích làm trò thảm ngược, Thượng đế bị nó bưng bít, hạ dân bị nó quấy rầy, phàm những việc hưng yêu tác quái đều tự nó cả”, nhờ vậy mà chàng càng thêm hiểu rõ về sự xảo trá, gian manh và độc ác của hắn. sát đó, Thổ thần còn lo lắng cho Tử Văn, dặn chàng phải cẩn trọng bởi tên tướng giặc đã kiện chàng ở Minh ty. Vậy là chàng đã hiểu hết mọi chuyện, chàng trách Thổ thần đã quá nhu nhược, sao lại để hắn lộng hành, hống hách đến như vậy? Nhưng Thổ thần tuy là thần tiên, thấu hiểu đạo nghĩa, hiểu rõ mọi chuyện, căm hờn kẻ cướp đền của mình nhưng vẫn phải cam chịu số phận, chấp nhận bị đánh đuổi khỏi đền của mình, không dám đứng lên đấu tranh “kiện ở Diêm vương và tâu lên Thượng đế” bởi chẳng có ai làm chứng “những đền miếu gần quanh, vì tham của đút, đều bênh vực nó cả”. Ở đây phải chăng Nguyễn Dữ đã đưa &o trong câu truyện hoang đường của mình Bức Ảnh hiện thực trong xã hội phong kiến đương thời thối nát khi mà dân lành phải chịu hà hiếp bởi những tên quan sai độc ác, gian trá, những vị quan hiền lành, lương thiện thì bị hãm hại, không dám đấu tranh, những kẻ làm quan khác thì tham lam, ích kỉ, tham tiền đút lót mà không màng tới nỗi khổ của người dân?
Biết trước sự việc Tử Văn phải đi về chốn Minh ty là điều không tránh khỏi, Thổ thần đã bày cách để kẻ sĩ chính nghĩa như chàng “khỏi phải chết 1 cách oan uổng”. câu truyện được Nguyễn Dữ phát triển vô cùng logic, đúng với niềm tin của con người rằng kẻ làm việc chính nghĩa, thuận theo ý muôn dân thì bao giờ cũng được thần tiên giúp sức.
Đúng như lời Thổ công dự đân oán, đến chừng nửa đêm, Tử Văn bị hai tên quỷ sứ bắt xuống Minh ty, khép chàng &o “tội ác sâu nặng, không được dự &o hàng khoan giảm”. Minh ty dưới địa ngục là một nơi đáng sợ tới ghê rợn, ai bước xuống cũng không khỏi khiếp hoảng khi “gió tanh sóng xám, hơi lạnh thấu xương”, “hai bên tả hữu cầu, có đến mấy vạn quỷ Dạ Xoa, đều mắt xanh tóc đỏ hình dáng nanh ác”. Thế nhưng, Tử Văn đâu phải người thường, đến đền chàng còn dám đốt, vậy nên những nơi như thế chẳng làm chàng khiếp sợ mà còn khiến chàng cứng cỏi hơn bội phần. Chàng không hề nao núng mà kêu to, bày tỏ sự oan uổng của mình để được vời &o điện mà đối chất với tên tướng giặc và Diêm vương.
Đến trước Minh ty, chàng đã thấy tên tướng giặc đội mũ trụ đang kêu cầu trước sân. Hắn kết tội Tử Văn, cho rằng chàng “bướng bỉnh gân guốc”, không chịu phục. Tên tướng giặc khép nép, tỏ ra là một kẻ bị hại đáng thương, một mực kêu oan với Diêm vương, bằng những lời lẽ xàm tấu của mình, Diêm vương đã bị hắn phỉnh lừa mà trách tội Tử Văn rằng “Kẻ kia là cư sĩ, trung thuần khích liệt, có công với tiền triều, nên Hoàng thiên cho được huyết thực ở một tòa đền để đền công khó nhọc. Mày là kẻ hàn sĩ, sao dám hỗn láo…?” Lời trách tội của Diêm vương đanh thép là thế, thế nhưng, Tử Văn – người biết được sự thật thì điềm nhiên, chẳng hề kinh hãi, chàng một mực kêu oan, “tâu trình đầu đuôi như lời ông cụ già đã nói, lời rất cương chính, không chịu chùn nhụt chút nào”. Tên tướng giặc nghe vậy, buộc tội chàng “mồm năm miệng mười, đơm đặt bịa tặc”, cuộc bào chữa vã diễn ra ngay trước mắt của Diêm vương. Thế nhưng, chính sự điềm tĩnh, tự tin, cứng cỏi của Tử Văn đã làm cho Diêm vương sinh nghi về thực hư mẩu chuyện, thấy vậy, Tử Văn liền quả quyết rằng: “nếu nhà vua không tin lời tôi, xin đem giấy đến đền Tản Viên để hỏi hư thực; không có thực như thế, tôi xin chịu thêm cái tội nói càn”. Lời nói đanh như thép của Tử Văn đã chạm đến nỗi sợ hãi của tên tướng họ Thôi, hắn bèn giả giọng nhân huệ, bề trên, mà nói đỡ cho Tử Văn “gã kia là một kẻ học trò, thật là ngu bướng, quả đáng tội lắm, Nhưng đã trách mắng như vậy, cũng đủ trừng giới. Xin đại vương khoan tha cho hắn để tỏ cái đức bao la rãi. Bất tất đòi hỏi dây dưa và thẳng tay trị tội, sợ bất lợi cho cái đức hiếu sinh”. Hắn vờ vịt xin giảm án cho Tử Văn chẳng qua không muốn để Diêm vương biết được thân phận thực sự của hắn. Cứ tưởng hắn có lòng tốt, thương người, nhưng thực chất, hắn chỉ muốn biện hộ, bênh vực cho chính bản thân mình mà thôi. Thế nhưng, chính thái độ mâu thuẫn của hắn và sự cứng cỏi của Tử Văn đã khiến Diêm vương nghi ngờ, cho người tra xét tường tận. Cuối cùng, mọi sự đều “nhất nhất đúng với lời Tử Văn”. Thấy vậy Diêm vương vô cùng giận dữ, trách mắng các phán quan làm việc không giữ được sự chí công vô tư, làm ra sự “dối trá càn bậy”. Còn tên tướng giặc, Ngài cho người “lấy lồng sắt chụp &o đầu, khẩu gỗ nhét &o miệng, bỏ người ấy &o ngục Cửu u”. Vậy là chàng Ngô Tử Văn đã thắng kiện và được đưa trở lại dương gian.
Xem Thêm : TOP 18 mẫu Nghị luận về bạo lực học đường (2023) SIÊU HAY
Đúng như nhân dân ta vẫn tin “ở hiền thì gặp lành”, chính nghĩa sẽ luôn thắng gian tà, đó là ước mơ muôn đời của nhân dân ta. câu chuyện khép lại với cái kết vô cùng thỏa mãn, Tử Văn được sống lại, đền được xây mới, Thổ thần được trở về, còn mộ tên tướng giặc bị “bật tung lên, hài cốt tan tành như cát”. Đây như là lời răn dạy cho những kẻ làm việc ác ở đời, sống gây tội ác thì đến chết cũng sẽ bị trừng phạt.
Cuộc tranh đấu dưới Minh ty quả là vô cùng gay cấn, thế nhưng, Ngô Tử Văn đã bộc lộ được khí phách của một kẻ sĩ, với sự gan dạ, cứng cỏi và thông minh của mình đã buộc tên tướng giặc xảo trá phải nhận hình phạt thích đáng cho tội lỗi của mình. Bằng những chi tiết li kỳ, huyền ảo, Nguyễn Dữ đã lồng &o trong mẩu chuyện ước mơ ngàn đời của người dân ta là có được công lý công bằng giữa xã hội.
mẩu chuyện khép lại khi Thổ thần trở lại cảm ơn Tử Văn vì sự giúp đỡ của chàng. Để trả ơn chàng, ông đã xin với Đức Thánh Tản cho chàng được nhận chức phán sự tại đền. Tử Văn đã vui vẻ nhận lời rồi “thu xếp việc nhà rồi không bệnh mà mất”. Đây là một món quà, 1 phần thưởng to lớn cho hành động trượng nghĩa của chàng, cho sự khẳng khái, cương trực, gan dạ, thông minh của chàng văn sĩ họ Ngô. Những xung đột được khép lại bằng Hình ảnh năm Giáp Ngọ, người quen của Tử Văn có việc ra ngoài cửa tây buổi sớm, trong sương mù, thấy xe ngựa ầm ầm đi tới, lại nghe tiếng quát tránh đường cho xe quan Phán sự, “người ấy ngẩng đầu trông về phía trước, người ngồi trên xe chính là Tử Văn”.
Hình ảnh kết thúc câu truyện càng khiến cho dư âm của câu truyện âm vang mãi trong lòng người đọc chúng ta. Đó là lời truyền đời rằng kẻ tốt, làm việc thiện sẽ được báo đáp, vinh danh, còn kẻ xấu, tất nên cần phải chịu sự trừng phạt thích đáng. Hành động của Tử Văn mô tả cho sự diệt trừ cái ác đến tận gốc, lấy lại danh dự cho Thổ thần, phơi bày nguyên nhân khiến cho chàng có hành động đốt đền ngang ngược. Lời truyền đời rằng “nhà quan Phán sự” là niềm tin về một vị quan thanh liêm, chính trực, được muôn dân yêu kính.
Sau mẩu chuyện, chúng ta rút ra được những ý nghĩa và bài học mà tác giả Nguyễn Dữ muốn gửi gắm thông qua Chuyện chức phán sự đền Tản Viên. Về phần ý nghĩa, ông muốn phản ánh cái xã hội phong kiến đương thời đang rơi &o thối nát, phản ánh sự giả tạo, xảo trá của một bộ phận con người trong xã hội cùng với những nỗi oan trái, bất công không thể bộc bạch. Ông còn đề cập tới nạn tham quan, lộng quyền, nhận ân hận lộ, làm việc không chí công vô tư của đám quan lại đương thời cũng như phê phán sự hèn nhát, nhu nhược, không dám đứng lên đòi lại quyền lợi, bảo vệ lẽ phải của một bộ phận quan lại và đa số người dân. Ông cũng mệnh danh sự anh dũng, chính trực, ngay thẳng của những người dân bình thường trong xã hội.
Chuyện chức phán sự đền Tản Viên dạy chúng ta bài học về lòng cương trực, anh dũng, sự gan dạ khi đứng lên đấu tranh bảo vệ công lý về lẽ phải. Làm được điều đó, chúng ta chắc chắn sẽ có được sự đền đáp xứng đáng. Dường như, mẩu chuyện còn là niềm tin &o lẽ phải, công lý công bằng ở đời, niềm tin &o sự “ở hiền gặp lành”.
Tác phẩm viết ra nhằm đề cao tính cương trực, nghĩa khí của kẻ sĩ trong xã hội, đây là tư tưởng chủ đề xuyên suốt tác phẩm. Qua đó mà ta thấy được hệ tư tưởng mới mẻ, tích cực và tiến bộ mà Nguyễn Dữ mang đến qua mẩu truyện về chức phán sự bằng việc kết hợp yếu tố kì ảo &o một cốt truyện hấp dẫn, mượn sự kì ảo đó để nói lên hiện thực và khát vọng của con người, đây là điểm đột phá mang tính thời đại mà Nguyễn Dữ đã làm được trong tác phẩm của mình. mẩu truyện với cốt truyện ly kì, đủ để hấp dẫn người đọc với những cao trào, logic cực kì hợp lý, kèm với đó là lời văn giản dị, không hề trau chuốt, mang tới sự tự nhiên, gần gũi với người đọc.
Qua câu chuyện Chuyện chức phán sự đền Tản Viên, Nguyễn Dữ muốn ca tụng tinh thần khẳng khái, cương trực, biết đứng lên bảo vệ lẽ phải Ngô Tử Văn. Chàng mặc dù chỉ là một kẻ học trò nghèo, một người bình thường trong xã hội bấy giờ nhưng lại dám đứng lên chống lại cái ác và chiến thắng. Qua đó, Nguyễn Dữ muốn khẳng định lại lần nữa niềm tin của ông &o công lý trong xã hội, và niềm tin ấy sẽ còn giá trị đến tận mai sau.
3. Phân tích Chuyện chức phán sự đền Tản Viên, mẫu số 3:
“Truyền kì mạn lục” là tác phẩm tạo nên tên tuổi của Nguyễn Dữ trong nền vhọc tập Việt Nam mà cụ thể hơn là văn học thời kì trung đại.Tác phẩm này ra đời &o khoảng thời gian nửa đầu thế kỉ XVI, gồm có 20 truyện được viết bằng chữ Hán.Một trong những truyện tiêu biểu của “Truyền kì mạn lục” là “Chuyện chức phán sự đền Tản Viên”.
Truyền kì là “một thể văn xuôi tự sự thời trung đại phản ánh hiện thực qua những yếu tố kì lạ, hoang đường.Trong truyện truyền kì, thế giới con người và thế giới âm thế với những thánh thần, ma quỷ có sự tương giao”.Đó cũng chính là yếu tố tạo nên sự hấp dẫn đối với người đọc bao thế hệ.Ẩn đằng sau những chi tiết hoang đường ấy là những vấn đề then chốt của hiện thực, những quan niệm, tư tưởng và thái độ của tác giả.”Chuyện chức phán sự đền Tản Viên” kể về việc kẻ sĩ Ngô Tử Văn đốt đền của viên Bách hộ họ Thôi đã tử trận làm yêu làm quái, gây hại cho dân lành.Hắn đe dọa và kiện Tử Văn ở Minh ti. Được Thổ công mách bảo cách đối phó với tên độc ác thần ấy nên khi bị giải đi xuống âm phủ Ngô Tử Văn đã vạch trần những tội ác mà hồn viên Bách hộ gây ra. Kẻ ác bị trừng phạt, Ngô Tử Văn được sống lại.Nhờ sự tiến cử của Thổ công mà chàng được nhận một chức phán sự ở đền Tản Viên.Sau đó, Tử Văn “thu xếp việc nhà rồi không bệnh mà mất”.
hero Ngô Tử Văn được Nguyễn Dữ giới thiệu 1 cách trực tiếp bằng những lời văn ngắn gọn: “Ngô Tử Văn tên là Soạn, người huyện Yên Dũng, đất Lạng Giang. Chàng vốn khảng khái, nóng nảy, thấy sự tà gian thì không thể chịu được, vùng Bắc người ta vẫn khen là một người cương trực”.Đó cũng là những lời văn biểu thị thái độ ngợi khen về tính cách, phẩm chất con người Ngô Tử Văn của tác giả.Tức giận vì không thể chịu được sự gian tà nên chàng đã đốt đền của viên Bách hộ họ Thôi đã tử trận “làm yêu làm quái trong dân gian”.Trước khi thực hiện hành động này, Tử Văn đã “tắm gội sạch sẽ, khấn trời” rồi châm lửa đốt. Dường như tất cả mọi người bao quanh đều lo sợ thay cho chàng thì chàng “vẫn vung tay không cần gì cả”, không mảy may suy nghĩ đến hậu quả khôn lường. Hành động đốt đền của Tử Văn đã miêu tả sự quyết liệt, dũng cảm, ngay thẳng, chính trực của một kẻ sĩ trong xã hội.Chàng tiêu diệt cái ác vì muốn mang lại cuộc sống an toàn cho nhân dân.
Phân tích Chuyện chức phán sự đền Tản Viên ngắn gọn
Ngỡ tưởng chỉ cần đốt đền là mọi việc xong xuôi nhưng Ngô Tử Văn “thấy trong mình khó chịu, đầu lảo đảo và bụng run run, rồi nổi lên một cơn sốt nóng sốt rét”. Chàng thấy hồn ma tướng giặc đến đòi lại đền và nói những lời đe dọa: “Biết điều thì dựng trả ngôi đền như cũ. Nếu không thì, vô cớ hủy đền Lư Sơn, Cố Thiệu sẽ khó lòng tránh khỏi tai vạ”.Trước những lời đe dọa ấy, Tử Văn không chút run sợ, “ngồi ngất ngưởng tự nhiên” bởi đấu tranh cho điều thiện chưa bao giờ là việc làm sai trái. Hồn ma viên Bách hộ họ Thôi có ngoại hình to lớn, khôi ngô, trên đầu đội mũ trụ, nói những lời đạo lý nhưng bản chất lại là một kẻ ác nghiệt ác, gian xảo. Khi sống, hắn theo Mộc Thạnh sang “lấn cướp” nước ta, đến khi chết đi trở thành hồn ma thì hắn lại chiếm đền của Thổ công làm nơi trú ngụ cho mình. Những lời đạo lí giả dối không thể che giấu đi bản chất xảo trá, bạo tàn của hắn.Ngô Tử Văn tin rằng hành động của mình là đúng, là việc chính nghĩa nên làm để bảo vệ cuộc sống của nhân dân nước Việt.
Nhờ có cuộc gặp gỡ với Thổ công mà Tử Văn thấy rõ được những hành động “hung tàn yêu tác quái”, quấy rầy hạ dân của hồn ma tướng giặc. Thổ công bày cách giúp Tử Văn “khỏi phải chết một cách oan uổng” khi bị hồn ma kiện ở dưới chốn Minh ti.Chàng bị hai tên quỷ sứ bắt xuống dưới âm phủ. Đó là một không gian đáng sợ đến mức ghê rợn: “gió tanh sông xám, hơi lạnh thấu xương”, “mấy vạn quỷ Dạ Xoa đều mắt xanh tóc đỏ, hình dáng nanh ác”,…Cảnh tượng ấy không làm cho Tử Văn khiếp sợ, chàng rất cứng cỏi, “không chịu nhún nhường” trước những lời buộc tội của hồn ma tướng giặc. Cuộc gượng nhẹ cọ của Tử Văn và hồn ma tướng giặc mãi chưa phân phải trái nên Tử Văn đã xin Diêm Vương “đem tư giấy đến đền Tản Viên để hỏi” để xác nhận sự thật, phân xử cho công bằng. Thấy vậy, người đội mũ trụ đã có những lời nói đỡ cho Tử Văn: “Gã kia một kẻ học trò,thật là ngu bướng,quả đáng tội lắm. Nhưng đã trách mắng như vậy, cũng đủ răn đe rồi. Xin đại vương khoan dung tha cho hắn để tỏ cái đức bát ngát rãi. Chẳng cần đòi hỏi dây dưa.Nếu thẳng tay trị tội nó, sợ hại đến cái đức hiếu sinh”.Thoạt đầu người đọc ngỡ tưởng đó là lòng tốt của hồn ma tướng giặc nhưng thực chất đó chỉ là cách mà hắn tự gượng nhẹ, bênh vực cho chính mình.
Sau khi Diêm Vương sai người đi chứng thực, sự thật được làm sáng tỏ, tướng giặc bị “lồng sắt chụp &o đầu, khẩu gỗ nhét &o miệng”, bỏ &o ngục Cửu U. Ngôi mộ của tên tướng giặc “đột nhiên thấy bị bật tung lên, hài cốt tan tành ra như cám vậy”. Đó là sự trừng phạt thích đáng cho những kẻ làm điều phi ghĩa, gian tà. Tử Văn về nhà mới biết mình đã chết được hai ngày, một tháng sau đó, chàng nhận chức phán sự ở đền Tản Viên do Thổ công tiến cử rồi “không bệnh mà mất”.
“Chuyện chức phán sự đền Tản Viên” hấp dẫn, lôi cuốn người đọc bởi các chi tiết kì ảo, có sự đan xen các câu chuyện về con người, ma quỷ, chuyện trần gian, địa ngục, chuyện chết đi và sống lại của Ngô Tử Văn,…Chi tiết Diêm Vương xử kiện ở dưới âm phủ đã thể hiện niềm tin của con người &o công lí xã hội. Nếu trên cõi trần gian cái ác có thể hoành hành, không bị trừng trị thì xuống dưới âm phủ mọi tội ác đều bị trừng trị thích đáng.Chi tiết này đã đẩy xung đột truyện lên cao trào để Ngô Tử Văn có cơ hội bộc lộ sự cương trực và khả năng của mình.Đồng thời cũng có ý nghĩa giáo dục ý thức sống và hành động của con người, con người hãy sống hướng thiện, làm theo lẽ phải bởi “ở hiền gặp lành”, “ác giả ác báo”.
“Chuyện chức phán sự đền Tản Viên” của Nguyễn Dữ đã ngợi ca sự cương trực, khảng khái và khả năng chống lại cái ác, bảo vệ lẽ phải của Ngô Tử Văn. Chàng là đại diện tiêu biểu cho tầng lớp trí thức của nước ta lúc bấy giờ dũng cảm đấu tranh với cái ác. Bên cạnh đó, truyện cũng thể hiện niềm tin tưởng của tác giả Nguyễn Dữ &o công lí và chính nghĩa trong xã hội. Đó là lí do mà “Chuyện chức phán sự đền Tản Viên” vẫn còn vẹn nguyên giá trị đến ngày hấp ủ nay.
-HẾT-
https://thuthuat.taimienphi.vn/phan-tich-chuyen-chuc-phan-su-den-tan-vien-42016n.aspx Chuyện chức phán sự đền Tản Viên là một trong những truyện đặc sắc của Nguyễn Dữ, nổi bật lên tác phẩm là hero Ngô Tử Văn. Khi học xong bài này, giáo viên thường yêu cầu học sinh viết các bài văn như, Phân tích Chuyện chức phán sự đền Tản Viên, Tìm hiểu về Nguyễn Dữ với Truyền kì mạn lục và Chuyện chức phán sự đền Tản Viên, Tóm tắt Chuyện chức phán sự đền Tản Viên, Thuyết minh Chuyện chức phán sự đền Tản Viên, Phân tích nhân vật Ngô Tử Văn trong Chuyện chức phán sự đền Tản Viên, đọc hiểu truyện
Nguồn: https://kengencyclopedia.org
Danh mục: Hỏi Đáp