Chương 8 (Muôn &n vì sao rực rỡ – Ức Cẩm) – AzTruyen .Com

Chúng tôi rất vui được chia sẻ kiến thức sâu sắc về từ khóa Chương 8 (Muôn &n vì sao rực rỡ – Ức Cẩm) – AzTruyen .Com. Bài viết muon van vi sao ruc ro tập trung giải thích ý nghĩa, vai trò và ứng dụng của từ khóa này trong tối ưu hóa nội dung web và chiến dịch tiếp thị. Chúng tôi cung cấp phương pháp tìm kiếm, phân tích từ khóa, kèm theo chiến lược và công cụ hữu ích. Hy vọng thông tin này sẽ giúp bạn xây dựng chiến lược thành công và thu hút người dùng.

Không biết là lời tôi chọc giận Lê Diệu Phàm, hay rốt cuộc anh ta đã chơi tôi đến chán, nói chung sau hơn nửa tháng này, tôi cũng không bắt gặp gỡ gỡ gỡ lại cái bản mặt khiến người ta căm ghét của anh ta nữa.Tôi nghĩ dù cho chúng tôi từng có chuyện gì trong quá khứ, nhưng cho đến nay, tôi và anh ta sớm đã không phải người cùng một thế giới. Anh ta cao cao tại thượng, tôi thấp hèn như con kiến hôi, mặc dù thật sự có lúc nhất thời cùng xuất hiện, nhưng trước sau gì cũng sẽ ghét bỏ. Đau dài không bằng đau ngắn, thừa dịp tôi còn chưa bị anh ta đùa giỡn đến chết, sớm tránh đi là điều không thể tốt hơn.Ôm ý nghĩ này, tôi quyết định xuất viện trước thời gian, nhưng chị Nhạc lại không đồng ý.”Chị không hiểu, vết thương của em còn chưa khỏe, ở bệnh viện thêm &i ngày thì làm sao? Nếu là vì chuyện chi phí, căn bản em không cần lo lắng, Lê tiên sinh đã sắp xếp ổn thỏa rồi.””Stop!” Tôi làm động tác tay ý chỉ ngừng lại trước mặt chị Nhạc, “Nhấn mạnh lại một lần, đừng nhắc tới tên khốn kia trước mặt em, bằng không tuyệt giao!”Thấy thái độ tôi kiên quyết như thế, cuối cùng chị Nhạc cũng không nhắc tới anh ta nữa, nhưng vẻ mặt không cam lòng, như kiểu tôi làm oan cho Lê Diệu Phàm lắm. Tôi sớm biết tên khốn kia có tài lừa con gái, chỉ là không ngờ, nhiều năm sau âm mưu của anh ta càng thêm lô hỏa thuần thanh* hơn, tùy tiện mấy câu đã khiến chị Nhạc không chút do dự đảo về phe anh ta. Nhưng đây cũng là chuyện không có biện pháp nào khác, dù sao năm đó tôi cũng chả khá hơn ai. (*: dày công tôi luyện)Tôi thở dài, nói: “Nhạc tỷ, có một số việc đã qua, em không muốn nhắc lại, nếu như chị còn coi em là một người bạn, thì để mọi chuyện dừng tại đây. So với việc bay lên đầu cành trở thành phượng hoàng, em càng cam tâm tình nguyện thực sự kiên cường làm gà rừng chỉ có thể chạy khắp núi, ít nhất không cần nơm nớp lo sợ, sợ ngã chết.””Em đã nói như vậy, vậy chị cũng không ép buộc, thế nhưng em thực sự không thể ra viện, bởi vì…””Đừng nói nữa, ý em đã quyết.” Tôi cắt ngang lời chị.”Thế nhưng…””Chị còn nói?” Tôi trừng chị.”Được rồi.” Chị Nhạc thở dài, “Đợi lát nữa ra ngoài, em cũng đừng ăn năn hận.””an tâm đi, tuyệt đối không ăn năn hận!” Tôi lời thề son sắt đoan.Một khắc đó, tôi tuyệt đối không nghĩ đến, mới không tới nửa giờ, tôi đã hối thiếu chút nữa mổ bụng tự sát. Thì ra chị Nhạc nói hối không phải chỉ Lê Diệu Phàm, mà là chỉ đám săn ảnh paparazzi canh giữ ở ngoài của bệnh viện như lang như hổ!Không sai, trong khoảng thời gian tôi cách ngăn với nhân thế này, bên phía bên ngoài sớm đã ầm ĩ đến tung trời.Một đám ký giả vây quanh tôi hỏi: “Thẩm tiểu thư, nghe nói việc cô bị thương có ảnh hưởng tới La Vi, có thật không?” “Đối với tin đồn ngoại giới về biện pháp hành động phách lối của La Vi, cô có ý kiến gì không?” “Cô có từng nghĩ tới việc khởi tố La Vi lên tòa án không?” …Đối mặt với đủ loại câu hỏi điên cuồng, chỉ dựa &o sự ngăn cản nhỏ nhặt không đáng kể của chị Nhạc, căn bản không làm nên chuyện gì, mà tôi chống gậy, càng khó có thể thoát thân, chỉ có thể trơ mắt nhìn người tới chen chúc càng ngày càng nhiều, lại vô lực chống đỡ, chỉ có thể bị buộc lui về phía sau từng bước một.Vừa lúc đó, đột nhiên có tiếng xe vang lên, ngay sau đó một cái xe đua Porche màu đỏ chạy như bay tới, tách đám người ra, dừng ngay ở trước mặt tôi.Tất cả tới quá đột nhiên, tôi và các phóng viên ở đây toàn bộ đều sửng sốt như nhau, chỉ thấy người bác bỏ tài đang đeo một cái khẩu trang, xe dừng lại liền dồn sức vẫy tay về phía tôi. Nói thì chậm mà xảy ra thì nhanh, chị Nhạc đột nhiên như đánh máu gà kịp phản ứng, một phen mở cửa xe, đẩy tôi &o.Trong nháy mắt cửa đóng lại đó, xe cấp tốc khởi động, nháy mắt liền ném những ký giả kia ra xa &i trăm thước.thời điểm hiện nay tôi mới lấy lại tinh thần, nghe thấy chị Nhạc hăng hái kêu lên ở trên xe: “Mẹ ơi, so với lần trước còn khủng bố hơn! Chậm chút nữa ngay cả nịt ngực cũng bị dồn xuống!”Người tài xế nọ “Xì” cười ra tiếng, trong lòng tôi tự nhiên nảy sinh dự cảm không tốt nào đó.”Ân nhân, đằng ấy là ai vậy? Xưng hô thế nào đây? Vì sao cứu chúng tôi?” Chị Nhạc hưng trí bừng bừng bám vào trước lưng ghế dựa, ló đầu hỏi.Đối phương không trả lời, bác tài ngày càng nhanh hơn, ở trên đường lớn điên cuồng đoạt đường, không ngừng vượt lên, khiến cho một đống phía sau giận dữ bấm còi.Chị Nhạc khởi đầu có chút sợ hãi, thét chói tai: “Cứu mạng a! Anh rốt cuộc là ai? Mau dừng lại, tôi muốn ói!”Trong kính chiếu hậu, cặp mắt hoa đào kia híp lại, ác ôn hăng giẫm xuống chân ga.Chị Nhạc thực sự choáng váng, nắm chặt cánh tay tôi: “Thiên Tinh, đều là chị không tốt, không nâng đỡ em thuận lợi, kiếp sau có cơ hội, chị nhất định cố gắng hơn nữa, cho dù ông chủ muốn quy tắc ngầm, chị cũng nhận…”Tôi một bên trấn an chị Nhạc nói năng lộn xộn, một bên kêu người lái xe: “Hạ Tư Kiệt, anh chạy chậm một chút, đây là đường cái, không phải cuộc thi đấu của anh.”Xe di chuyển một đoạn rồi cấp tốc dừng ở ven đường.”Không tệ lắm, vẫn nhận ra anh, không uổng công anh mạo hiểm tính mạng tới cứu em.” Tên kia cầm khẩu trang, bất cần đời cười cợt, nụ cười đắc ý đó thoạt nhìn rất giống đứa trẻ vừa thực hiện được trò xấu.Tôi đoán thù thù thù thù không sai, quả nhiên là anh ta!”Hạ Tư Kiệt? tên thường gọi này sao nghe quen thế?” Chị Nhạc một bên vất vả thở ra chậm chạp nhắc tới cái brand name này nhiều lần, một bên ló đầu nhìn phía trước. Đột nhiên, chị như phát giác ra cái gì đó liền thét lên: “Hạ Tư Kiệt! Hạ Tư Kiệt tập đoàn Hạ thị! Không được không được, nhất định là mình say xe, chị muốn hôn mê… A, chị ngất đây!” Chị nói xong, thực sự hôn mê.Thật không có tiền đồ!Ngay lúc tôi lắc đầu thở dài vì mô tả của chị Nhạc, xe dừng lại, Hạ Tư Kiệt quay đầu lại, cười híp mắt nhìn tôi: “Bạn của em thật biết điều, cô ấy tên là gì?””Anh đừng nghĩ đến việc chơi chị ấy!” Tôi trừng anh ta liếc mắt một cái.”Thiên Tinh, không gặp nhiều năm như vậy, dù cho em không nhớ tình bạn cũ, tốt xấu cũng phải nghĩ tới vừa qua là ai cứu em. Em độc ác ác ác dữ với anh như thế, tim anh thật sẽ tan vỡ…” Gương mặt xinh đẹp kia của anh ta, hợp với vẻ mặt bị tổn thương, nhưng sao nhìn thế nào cũng đáng đánh đòn.”Anh đừng dùng gương mặt này làm nũng trước mặt tôi, tôi thấy buồn nôn.” Tôi không chút lưu tình nói.”Anh đây có khuôn mặt độc nhất vô nhị, người khác yêu cũng không kịp, sao có thể buồn nôn chứ?” Anh ta nói xong, lại vẫn kiêu ngạo soi gương chiếu hậu.Tôi cảm giác mình bị anh ta đánh bại nhanh chóng!Nhiều năm không gặp, người này ngoài cái bề ngoài ngày càng trưởng thành yêu nghiệt hơn, thì hầu như không khác gì trước đây, tính cách còn thích thúi như vậy, làm việc còn thích biện pháp hành động bất ngờ như thế, hễ ai cùng tồn tại trong một không gian với anh ta, chung quy đều nhịn không được muốn vạch hai dao lên gương mặt xinh đẹp đó cho hả giận.Bạn coi đây như là một loại tâm lí thù phú biến dị thành —— thù mỹ đi, dù sao có cô gái nào nguyện ý nhìn một người đàn ông xinh đẹp hơn mình ở trước mặt mình õng ẹo làm dáng đâu? Đây quả thực là sự sỉ nhục trần trụi đối với phái nữ!Vì khắc chế xúc động bản thân sẽ giết người hủy dung, cũng vì để cho hai mắt của mình có thể được tinh lọc tạm thời, tôi cắt ngang hành động tự kỷ của Hạ Tư Kiệt, hỏi: “Anh trở về làm gì?””Này, cái cô gái này cũng quá không có lương tâm đi? Mười năm không gặp, em không hỏi anh sống có tốt không, không hỏi anh vì sao lâu như vậy không trở lại, vậy mà lại hỏi anh về làm gì! Có ai đối xử với người yêu cũ như em vậy không?””Người yêu cũ nào? Người yêu cũ nào?” Chị Nhạc té xỉu đột nhiên nhảy dựng lên, hai con mắt xanh biếc sâu thẳm trừng mắt tôi, trong miệng nói năng lộn xộn, “Thiên Tinh, em em em… em và anh ta…””Chị đừng nghe anh ta nói lung tung.” Tôi nói.”Nói lung tung cái gì, chính em đồng ý làm mẹ của con anh.””Chuyện đồng ý lúc ba tuổi cũng có thể tính sao!” Tôi rốt cuộc nổi cơn thịnh nộ, cùng lúc đó, đoạn thời gian ngắn ngủi khi tôi và anh ta quen biết cũng từ từ tái hiện trong đầu tôi bây giờ.Bởi gia đình tôi và Hạ gia là thế giao, vậy Chính bởi tôi và Hạ Tư Kiệt đã quen biết nhau từ lâu, cụ thể sớm như thế nào thì tôi đã quên, chỉ nhớ rõ khi đó tôi còn mặc quần yếm, anh ta còn chải đầu đuôi sam, hai chúng tôi hai đứa trẻ đã từng chơi đùa ở nhà tôi trong đại viện, chú Kim quản gia tuổi gần năm mươi đứng bên cạnh chúng tôi.Anh ta ra lệnh: “Anh là ba ba, em là mẹ, chú Kim là cục cưng.””Vâng, Hạ thiếu gia.” Chú Kim một mực cung kính gật đầu.Nhưng tôi lại kiên quyết không đồng ý đề nghị của Hạ Tư Kiệt, tôi nói: “Em không muốn, ba ba không chải tóc đuôi sam, em muốn làm ba ba!””Không được, anh là ba ba.””Là em mới đúng!””Là anh!”Sau khi cuộc đàm luận kịch liệt qua đi, cuối cùng chúng tôi quyết định dùng vải-kéo-đá để quyết định phân công anh hùng, kết quả anh ta ra kéo, tôi ra vải, cứ như vậy tôi một lần sảy chân để hận nghìn đời, thành mẹ của chú Kim.Sau rất nhiều năm, Hạ Tư Kiệt vẫn lấy chuyện này để nói đùa, cười kêu tôi là mẹ của con anh ta, tôi còn nhớ những lần anh ta nhắc tới, Lê Diệu Phàm sẽ mất hứng…Ngừng! Ngừng!Tôi vội vàng lắc đầu, ngăn mình nghĩ tiếp.Thấy thái độ này của tôi, Hạ Tư Kiệt trong miệng hừ một tiếng: “Đùa giỡn với em thật không có ý nghĩa.”Chị Nhạc ở một bên đôi mắt trông mong nhìn châm bẩm chúng tôi.Tôi vội vàng nói: “Tôi không có tâm trạng đùa giỡn với anh, tôi muốn biết anh trở về làm gì? Sao lại đến bệnh viện?” Tôi thực sự rất tò mò, từ mười năm trước, người này để lại lời nhắn nói muốn đi hoàn thành giấc mộng của mình, sau đó cũng không trở lại nữa. Thỉnh thoảng tôi cũng để ý tạp chí bát quái nói độc tử tập đoàn Hạ thị Hạ Tư Kiệt, không yêu giang sơn mà yêu đua xe, không niềm nở theo đuổi sự nghiệp của phụ thân, có đủ loại tin tức trong giới đua xe. Nói chung, lấy hiểu biết của tôi về anh ta, tôi tuyệt đối không tin anh ta hồi tâm, trừ phi xảy ra đại sự gì.”Tôi nói tôi trở về kết hôn, em tin không?” Anh ta hỏi.Tôi bền chí lắc lắc đầu: “Tuyệt đối không tin!””Tôi biết ngay em sẽ không tin.” Anh ta thở dài, u oán liếc mắt nhìn tôi một cái, “Thẳng thắn nói cho em luôn, thực ra tôi trở về để hủy hôn.”Cái này, tôi tin.Tôi hiểu rất rõ Hạ Tư Kiệt, thật giống như tôi hiểu biết Lê Diệu Phàm vậy.Chỉ là đã nhiều năm như vậy, Lê Diệu Phàm đã trở thành người tôi không đoán được, nhưng chút tâm tư kia của Hạ Tư Kiệt tôi đoán một lần liền thấu, cho nên người này nói trở về hủy hôn, một chút tôi cũng không bất ngờ.”Em không biết mấy năm nay ba anh dùng bao nhiêu âm mưu bắt anh trở về, may mà anh đủ thông minh, không khiến ông ấy thực hiện được.” Hạ Tư Kiệt bắt đầu kể một số chuyện giữa anh ta và ba cho tôi. Đúng như tạp chí bát quái đưa tin vậy, hành động không yêu giang sơn yêu đua xe của Hạ Tư Kiệt, nhiều năm qua vẫn là tâm bệnh của ba Hạ Hùng. Sau khi dùng hết mọi biện pháp mà không có kết quả, ba anh ta rốt cuộc nghĩ ra loại chiêu cẩu huyết, bức hôn.”Đều tại anh năm đó vì xuất ngoại mà nhất thời xúc động đồng ý cho ba anh xếp đặt hôn ước, lần này nếu như anh không trở lại, ông ấy sẽ trực tiếp thay anh công bố thông tin về hôn ước, anh thật sự không kéo xuống được mới trở về nghĩ cách. Nào biết mới xuống máy bay mua tờ báo, liền thấy tin tức của em, nói em và Diệu Phàm…””Tôi và anh ta không có quan hệ, đừng nhắc tới anh ta trước mặt tôi!” Tôi cắt ngang lời anh ta.Rất hiển nhiên, ở phương diện bát quái này, Hạ Tư Kiệt so với chị Nhạc hiện nay sớm đã như lang như hổ thì yên tĩnh nhiều hơn, anh ta nhún vai: “Không nhắc tới thì không nhắc, nhưng có chuyện em phải giúp anh.””Chuyện gì?” Tôi hỏi.”Kỳ thực lần này anh trở về, ba anh không biết, vì để tránh cho phức tạp, đương nhiên càng cho em một cơ hội báo đáp ơn cứu mạng em cho anh…” Anh ta nói đến đây, cố ý ném một đôi mắt quyến rũ về phía tôi, một dự cảm chẳng lành tự nhiên xuất hiện.Quả nhiên, anh ta cười híp mắt nói tiếp: “Anh quyết định cho em bao nuôi anh mấy ngày.”Miẹ nó con bà nó, tôi biết ngay người này là chồn chúc tết gà mà—— Thật không yên lòng!

Xem Thêm  Dựa &o thông tin trong bài, giải thích vì sao máy hơi … – Tailieumoi.vn

Bạn Đang Xem: Chương 8 (Muôn &n vì sao rực rỡ – Ức Cẩm) – AzTruyen .Com

Xem Thêm : NTR là gì? Điều gì tạo nên sức hấp dẫn của một bộ truyện NRT?

 

Nguồn: https://kengencyclopedia.org
Danh mục: Hỏi Đáp

Bài viết cùng chủ đề

Xem Thêm  Vì sao cây rụng lá &o mùa thu? | Báo Dân trí

Recommended For You

About the Author: badmin

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *