Những bài thơ buồn, tâm trạng hay nhất – Thủ Thuật Phần Mềm

Chúng tôi rất vui được chia sẻ kiến thức sâu sắc về từ khóa Những bài thơ buồn, tâm trạng hay nhất – Thủ Thuật Phần Mềm. Bài viết nhung bai tho hay ve tam trang buon tập trung giải thích ý nghĩa, vai trò và ứng dụng của từ khóa này trong tối ưu hóa nội dung web và chiến dịch tiếp thị. Chúng tôi cung cấp phương pháp tìm kiếm, phân tích từ khóa, kèm theo chiến lược và công cụ hữu ích. Hy vọng thông tin này sẽ giúp bạn xây dựng chiến lược thành công và thu hút người dùng.

Vui, buồn, chán nản, hạnh phúc là những mảnh tâm trạng đan xen nhau tạo nên thứ gọi là cuộc sống. Không ai vui mãi cũng chẳng có ai buồn mãi, chỉ là người vui nhiều người vui ít, kẻ buồn nhiều, kẻ buồn ít. Nếu bạn đang cảm thấy buồn, tâm trạng không lối thoát, muốn tìm chút sự đồng cảm trong ái tình và trong cả cuộc sống, hãy đọc ngay những bài thơ buồn, tâm trạng hay nhất được ThuThuatPhanMem tổng hợp sau đây.

Bạn Đang Xem: Những bài thơ buồn, tâm trạng hay nhất – Thủ Thuật Phần Mềm

Những bài thơ buồn, tâm trạng hay nhất

1. Ngủ đi em – Khuyết Danh

Ngủ đi em, đừng lo chuyện ngày mai.Ai của ai, chẳng còn quan trọng nữa. tình ái, suy cho cùng, cũng là một câu hứa. Nên lắm người quên, em nhớ để làm gì?

Ngủ đi em, tình đẹp có mấy khi. Người ta bảo dở dang là còn mãi. Dẫu yêu thương của em chỉ toàn là ngang trái. Gói ghém lại rồi, phải mạnh mẽ, nha em!

2. Đời buồn – Khuyết Danh

Cuộc sống ơi sao trôi lặng lẽĐể ngày dài biết sẽ về đâuKhông tương lai, cuộc sống một màuToàn lo lắng và nỗi đau chất chứa.

Có phải chăng… cuộc sống không phép màuKhông san sẻ và không ai hiểu thấu?Bao khó khăn vất vả một mình gánh chịuMọi lo lắng, gian truân trên đoạn đường đã qua.

Cuộc sống buồn cứ lặng lẽ trôi quaVà bao đau khổ xót xa một mìnhCũng là một kiếp ngườiSao long đong chốn biển đời bóng gió.

Cuộc đời như dòng nước trôiLuôn vẫn tiếp diễn mà thôi hỡi đời!

3. Có một ngày – Đặng Minh Mai

Có một ngày em chẳng nhớ đến anhĐôi mắt biếc không chòng chành khao khátLời âu yếm cũng chẳng còn dào dạtEm xa rồi nghe mặn chát bờ môi.

Có một ngày ta không bước chung đôiCon đường cũ cũng xa rồi hai ngảVòng tay ấm nay trở thành xa lạÁng mây chiều dường như đã ngừng trôi.

Có một ngày giọt nước mắt anh rơiMưa xối xả giăng ngập trời trắng lốiKhi em bước về phía ai rất vộiLời yêu nào đang mênh mông lối đón em.

Có một ngày không mặc áo màu quenEm đã khoác màu hồng sen sắc biếcTừ khi đó duyên tình ta vĩnh biệtĐứng lặng nhìn chứ anh biết làm sao.

Có một ngày dõi mắt ngắm trời caoLòng tự hỏi có khi nào em nhớNgày xưa ấy đâu biết mình dang dởĐâu nghĩ rằng tình vụn vỡ chia xa.

Có một ngày - Đặng Minh Mai

4. Trả anh cho người ấy – Ngọc Hân

Chắc người ta thương anh nhiều lắm đấyAnh muốn gì họ cứ vậy chiều theoChẳng như em, người gì đâu thấy ghétTình cạn khô, cằn cỗi giống kẻ nghèo.

Chắc bên người anh sẽ luôn vui vẻChẳng ưu tư, chẳng mệt mỏi buồn rầuThôi anh hãy trở về bên người ấyBuông tay nào, em chẳng trách anh đâu.

Ừ em biết em là người ích kỷMãi giận hờn chẳng suy nghĩ cho anhEm cũng biết người ta luôn luôn tốtChỉ yêu anh, yêu rất đỗi chân thành.

Thôi thì thế, trả anh cho người ấyThấy anh cười em cũng sẽ vui ngayDẫu cuộc đời còn bao lăm ngả rẽYêu anh nhiều họ sẽ chẳng đổi thay.

Thôi thì thế, chúc anh luôn hạnh phúcĐừng nhớ em, đừng day dứt làm gìEm mạnh mẽ, chẳng bao giờ biết khócHãy yên lòng cứ thế bước ra đi!

5. Quá khứ… bây giờ… Tương lai – Lê Ngọc

Quá khứ ư! Bới đào chi thêm nữaVết thương sầu lần lữa cũng qua thôiKhơi làm chi kỷ niệm đã xa rồiXin hãy để tình trôi &o dĩ vãng.

Ta đã sống mãi hai miền tối sángGiấu tận cùng khoảng lặng những niềm đauVùng vẫy trong ký ức đã nát nhàuĐể rồi nhận nỗi sầu đau chất ngất.

Hiện tại ư! Ngày qua ngày thường nhậtCuộc sống luôn tất bật giữa chợ đờiBao nhọc nhằn nhiều lúc muốn buông trôiMà không thể bởi đời còn níu kéo.

Nhìn con trẻ với tâm hồn trong trẻoTội tình gì mà phải chịu xót xaNên đành xem mọi thứ đã như làưng ý hết vì con là phía trước.

Tương lai ư! Bây giờ ta cứ bướcMặc kệ đời mất được với ganh ghenCho dù mai đời cao thấp sang hènPhó mặc hết cho con thuyền định mệnh.

Ai rồi cũng qua vòng sinh lão bệnhĐể cuối cùng…nhận vòng cuối…mà thôi.

Xem Thêm  Cách ngâm rượu chuối hột tươi bồi bổ cho cơ thể

6. Thế sự – Khuyết Danh

Thiên hạ đa đoan chuốc lấy phiềnNhơn huệ thế thái lắm đảo điênLương tâm không quý bằng lương bổngĐồng chí thua xa những đồng tiền.

Tôn sư trọng đạo thành xa xỉCứu nhân độ thế hóa vô duyênThủ thường an phận qua ngày thángVô vi vui thú cảnh điền viên.

Đường đời muôn nẻo biết về đâuThế sự đảo điên rượu giải sầuPhụ tử phu thê thời cách biệtThân bằng huynh đệ mấy tương giao.

Nghĩa nhân liêm chính nào ai giữTài lộc lợi danh lắm kẻ cầuKhinh trọng khen chê tùy miệng thếTín trung hiếu lễ lấy làm đầu.

Thế sự - Khuyết Danh

7. Ngược lối – Nguyên Hạnh

Anh biết không trên con đường hạnh phúcMình chung đường nhưng ngược bước chân nhauGiọt châu rơi hoa rũ lá phai màuTim đau nhói muộn duyên mình ngược lối?

Cuộc đời này đã làm em mệt mỏiBuông tay rồi em mong ước điều chiBước chân ra mình sẽ có những gìHay chỉ là đau thương và nước mắt?

Nỗi buồn em qua từng ngày góp nhặtGiữ một mình ôm trọn nỗi cô đơnĐã từ lâu em không biết giận hờnMà tự gắng mình phải luôn mạnh mẽ.

Vững &ng lên tôi ơi đừng buồn nhéCó anh rồi thấy cuộc sống vui hơnKhi bên anh, em đã vơi nỗi buồnNhưng chỉ là trong mơ thôi anh nhỉ!

Em yêu anh rất nhiều và hơn thếNhưng tình mình sẽ chỉ mãi cách xaYêu thương kia rồi có lúc nhạt nhòaVề nơi ấy chỉ mình em một hướng.

8. Cuộc đời chán nản – Ttbn

Rượu thấm &o tim sẽ ấm lòngHay càng buốt lạnh giữa trời đông?Hay là tất cả niềm đau khổSẽ chực trào tuôn nhạt má hồng?

Hãy rót cho tôi chén rượu đầyTôi cần phải uống để còn sayĐể tôi không phải là tôi nữaĐừng để cho tôi tỉnh mộng này.

Tôi muốn quên đi kiếp làm ngườiThân tàn ma dại, kẻ tàn hơiLà tôi, chắc lẽ là tôi đóChán nản còn đây giữa đất trời.

Chất rượu thấm dần trong trí nãoVô tình đập vỡ chén ly bôiQuanh tôi trời đất cuồng điên quáGục xuống, tai nghe rợn tiếng cười.

Cười xong rồi khóc với đê mêChập chờn say tỉnh giữa hoang khêVà trong thế giới vô tình ấyHồn bỗng bay xa chẳng muốn về.

9. Trót lỡ yêu người – Cỏ Hoang Tình Buồn

Em âm thầm giữ gìn bao thương nhớDù biết rằng duyên nợ chẳng tròn câuTháng năm trôi! em dấu mối tình sầuĐêm trăn trở ôm thương đau rên xiết.

Nhìn trời cao Trăng &ng kia đã khuyếtMây đen che Sao trốn biệt không vềTuyết rơi nhiều lòng buốt lạnh tái têEm lặng lẽ giữa bốn bề hoang vắng.

Gọi tên anh giữa không gian im ắngRồi lê chân bước thầm lặng bên đờiNhìn lá &ng…đang chới với chờ rơiNhư tiễn biệt 1 thời thương đã hết.

Đời trải qua bao thăng trầm mỏi mệtTình trái ngang nay cũng chết lịm dầnSuốt cuộc đời…lận đận chốn phù vânBao nhiêu nhớ thì mấy lần thương xót.

Lòng xót xa…nước mắt rơi từng giọtGiờ thương đau! bởi trót lỡ yêu người.

Trót lỡ yêu người - Cỏ Hoang Tình Buồn

10. Có bao giờ – Vũ Thắm

Có bao giờ anh cũng thấy tim đauKhi tình ta đã phai màu nhung nhớChẳng còn xem yêu thương là hơi thởBởi chúng mình lỡ bước ngược lối đi

Có bao giờ anh muốn đừng níu ghìKhi tình cảm hết khắc ghi trong dạBởi nơi anh xem em như người lạgặp gỡ giữa đường cũng lặng lẽ qua nhau

Có bao giờ anh mộng ước đêm thâuEm gối tay như ban đầu ân áiHay trong lòng đã lạnh tim hoang hoảiKhi chúng mình chẳng phải là của nhau

Xem Thêm : Loài “hoa lạ” có phải là hoa ưu đàm? | Giác Ngộ Online

Có bao giờ anh vội bước thật mauĐể lại em phía sau còn đứng ngóngCòn lại gì ngoài cõi lòng dậy sóngEm một mình một bóng lúc tàn canh!

11. Được một mất mười – Triệu Phú Tình

Ta mệt rồi quên gửi nhớ &o thơQuên hờn giận quên vu vơ kể lểMải ngụp lặn giữa dòng đời tang hảiMà vụng về quên sức khỏe bản thân.

Học siêng năng làm lụng thật chuyên cầnVì còn trẻ gắng để phần tích lũyLao &o việc như con ong chăm chỉNhưng ông trời cố ý chẳng chiều cho.

Vốn thông minh lại có tính mầy mòthực chất tốt nên ngây khờ đến dạiLuôn vui vẻ giúp người mong thoải máiHẳn kiếp này nghiệp ta phải tu tâm.

Trải qua bao giông tố với thăng trầmNgấm một lẽ điều cao tay đơn giảnLuật nhân quả được mất đừng ngao ngánCứ vô thường ghi nhận chữ có không.

Cuộc sống đâu tươi mãi một màu hồngCân bằng giữ để cho lòng thanh thảnChớ gắng gượng tự nhận về bản ánĐược một phần mất cả vạn lần đau.

12. Giá bao lăm – Nguyễn Đình Huân

Có ai biết hạnh phúc giá bao nhiêuHãy bán ra cho tôi một liều để uốngCho tôi biến khổ đau thành sung sướngMang niềm vui thay sầu muộn trong đời.

Có ai biết giá giọt nước mắt rơiKhi người ta đã nói lời từ giãMột mình cô đơn lệ sầu lã chãTrái tim buồn bỗng hoá đá cô liêu.

Có ai biết lừa dối giá bao nhiêuKhi ngày xưa người nói yêu tha thiếtRằng tình ta sẽ muôn đời bất diệtNhư mặt trời như ánh nguyệt ngàn năm.

Có ai biết phản bội giá mấy trămSao người ấy không âm thầm ân hận hận lỗiYêu đắm say đâu phải là có tộiMà theo người anh đã vội bỏ đi.

Giá bao lăm cho một cuộc chia lyMà người ta phải ướt mi thương nhớGiá bao lăm cho cuộc tình tan vỡBiết giá rồi có buông bỏ được không?

Giá bao nhiêu - Nguyễn Đình Huân

13. Biển sầu – Nguyễn Hưng

Ngẫm nỗi buồn như biển nước mênh môngTa con thuyền bập bồng không bến đỗNơi đất bằng dường như không còn chỗNên một đời sóng vỗ chẳng nào nguôi.

Cũng bởi tại đâu thể chọn dòng xuôiMà trong lòng cứ nuôi cơn mộng ảoNgỡ có ngày được cùng ai bước dạoBiết đâu rằng trời nhạo kẻ tình si.

Một kiếp này ta chẳng tiếc làm chiNgập nỗi sầu có gì là hạnh phúcLắm thác ghềnh mình ta con thuyền mụcCó kiệt cùng chỉ múc ánh trăng suông.

Đã bao lần cố gắng để bỏ buôngTa lại càng điên cuồng trong nỗi nhớTrái tim nghẹt như không còn nhịp thởXót xa mình phải lỡ cuộc tình đau.

Ôi cuộc đời là nước mắt không màuĐâu dễ dàng lau khô dòng dĩ vãngHỏi bình minh có khi nào loé rạngĐể con thuyền lãng đãng dưới trời mơ?

14. Tàn tro – Bích Sen

Nếu một ngày người ấy bỏ ra điCô gái hỡi đừng tiếc gì nữa nhéBởi cuộc sống vốn có nhiều ngã rẽHãy tập cười dù đau xé tâm can.

Nếu một hấp ủ người ấy có phũ phàngVứt cô lại giữa trời chang chang nắngCô đừng oán thù thù sao người ta bình lặngBỏ rơi cô mà chẳng chút mủi lòng.

Xem Thêm  Lý do Hoàng Kiều đột ngột chia tay Ngọc Trinh? – Báo Giao Thông

Nếu một ngày hạnh phúc ở ngoài songĐể cô lại giữa căn phòng tăm tốiCô đừng có buồn đau mà trách vộiChắc do trời đã cản lối nó qua.

Nếu tình ái đến một lúc nhạt nhòaCũng đừng giận sao người ta hờ hữngChắc người ấy tập cho mình chịu đựngNếu buông xuôi cô có xứng được yêu?

Nếu lòng cô cảm thấy đã quá nhiềuNhững mảnh vỡ chẳng thể thêu cho khớpThì lúc đó vững tâm đừng choáng ngợpNhìn cuộc tình còn lại lớp tàn tro.

15. Vô đề – Lê Ngọc

Ta lạc lõng giữa đời bao dối tráNgười thân ư! Hay kẻ lạ vô tìnhTrách cuộc đời chìm nổi chốn điêu linhHay oán kẻ làm tim mình se thắt.

Ta là khách nơi dương trần tẻ nhạtMượn tiếng cười thoả cơn khát u mêThẳm trong tim là bao nỗi ê chềCười nói đó để đêm về đau đớn.

Khi bóng đen phủ bầu trời bao la lớnLà lúc lòng nghe nhẹ gợn yêu thươngMột chút mà ký ức vẫn còn vươngVội đến giữa chốn đời thường ăn năn hả.

Ta với ta …mà bỗng dưng xa lạNgười với người mà sao lỡ vô tìnhQua đêm rồi trời chói loá bình minhSao chẳng thể đánh thức tình đã chết.

Con đường mà người cùng ta chung bướcE bây giờ không giữ được người ơiĐành lòng thôi vì khác hướng đường đờiCố níu chỉ khổ nhau thôi người ạ.

Chia tay rồi ta trở lại là ta!

Vô đề - Lê Ngọc

16. Giọt nắng cuối chiều – Cỏ Hoang Tình Buồn

Mỗi chiều về em bước vội lang thangTìm giọt nắng hanh &ng…còn sót lạiSợ bóng đêm phải thở dài khắc khoảiBởi đớn đau ngang trái mãi theo hoài.

Biết bao giờ nỗi nhớ mới nguôi ngoaiTình không nợ nên lạc loài ngăn cáchGiọt mưa rơi mãi lách luồn ngõ ngáchNghe tiếng kêu tí tách tưởng giọt sầu.

Không nhau rồi em chẳng biết về đâuThân trôi dạt nơi đầu nguồn cuối biểnCuộc đời em như con thuyền ẩn hiệnBao nhớ thương lưu luyến đã lỡ làng.

Cho em làm giọt nắng mãi lang thangLuôn ấm áp lòng tràn đầy thương nhớChuyện ái tình chẳng bao giờ tan vỡKhông đớn đau hay trăn trở bùi ngùi.

17. Cảm giác – Trúc Thanh

Ôi cảm giác cô đơn, buồn, chán lạNhìn quanh mình sau tất cả…còn ai?Chỉ riêng ta làm bạn tiếng thở dàiHỏi tri kỷ…có hoài là tri kỷ.

Trong cuộc sống bộn bề nhiều suy nghĩChợt rùng mình một cảm giác không tênCòn lại gì khi ta vốn lênh đênhĐời hối hả người quên ta rất vội.

Ôi sợ lắm những phút giây nhàn rỗiSợ đêm dài tựa gối nghĩ bâng quơNghe tâm tư trống trải đến không ngờNghe tim óc lạnh trơ trơ như sỏi đá́.

Có những lúc thấy mình như gục ngãNhững nợ đời cố trả mãi chưa xongNước mắt rơi cho nhẹ vết thương lòngĐể mai sáng ta không còn phải khóc.

18. Có những nỗi buồn… không biết tỏ cùng ai – Khuyết Danh

Có những nỗi buồn không biết kể cùng ai,Đành giữ trong lòng chờ thời gian vùi lấp,Cuộc sống ngoài kia mỗi ngày đều tấp nập,Người cười thật nhiều chưa hẳn đã là vui.

Có một thứ tình cảm đã từ lâu ngủ vùi,Có những góc khuất trong tim sợ người ta nhìn thấy,Dù sống hồn nhiên lấy nụ cười bưng bít,Nhưng đêm về… thốt nhiên lại cô đơn.

Càng trưởng thành càng im lặng nhiều hơn,Ngại ngùng, phân vân hay đa sầu đa cảm,Khung cảnh chiều thu càng thêm buồn ảm đạm,Nhạc Trịnh vang lên… khẽ chạm trái tim mình.

Nếu một ngày bỗng đánh mất niềm tin,Đi sai đường, liệu ai là người níu mình ở lại,các cái chạm tay rồi chia xa mãi mãi,Người qua người… buồn đọng mãi nơi đây,

Có những nỗi buồn… không biết tỏ cùng ai…!

Có những nỗi buồn... không biết tỏ cùng ai - Khuyết Danh

19. Muộn màng – Khuyết Danh

Tôi đơn lẻ giữa vòng đời xoay chuyển,Như con tàu giữa bão biển ngàn khơi,bao lăm năm ta gọi đó “cuộc đời”,Sao trôi nổi mãi hoài câu thương hận.

ái tình chết hay kiếp người lận đận,Tôi lạc loài số phận kẻ vô duyên,Ðêm hằng đêm chôn giấu nỗi muộn phiền,Khi đắng cay ngút ngàn như sương lạnh.

Trong cõi nhớ mù mờ tôi hiu quạnhGiữa kiếp người… số nhọ vẫn là tôi,Ðã vì em, tôi mất cả một đờiNay yêu để đợi ngày sầu… vĩnh biệt.

Em yêu hỡi có bao giờ em biếtPhút chạnh lòng em sẽ thấy tiếc thươngKhi chính em lạc lối, chẳng chung đườngXa nhau để giết người thương vô tội …

20. Cô đơn lối anh về – Tùng Trần

Bước cô đơn trên lối về quạnh quẽThiếu bóng ai nên vắng vẻ hững hờ,Khi đường đời ta chẳng thể bước chungMùa thu đến ngỡ đông sầu buốt giá.

Anh không trách người thay lòng đổi dạ,Mà hỏi đời sao lại quá đắng cay,Bao xót xa cứ dai dẳng theo hoài,Chẳng biết đâu là tháng ngày hy vọng.

Mất em rồi anh về đường lẻ bóngCũng không còn ai trông ngóng đợi chờ,Giọt mưa rơi hay lệ chảy đôi bờ,Trên khoé mi vật vờ bao kỷ niệm.

Hạnh phúc xưa giờ biết đâu tìm kiếmChiếc hôn nồng ngọt lịm ở đầu môiPhố còn đây nhưng đã vắng em rồiLòng tái tê hỡi người ơi có biết.

21. Ngay bây giờ tôi thấy đơn độc – Tùng Trần

Xem Thêm : Tinh dịch tự chảy ra do đâu? 7 nguyên nhân thường gặp – Hello Bacsi

Ngay hiện giờ tôi cảm thấy lẻ loiCần có một người niềm nở rồi thăm hỏiĐể vơi đi chút cô đơn hờn tủiCùng những lời an ủi thế mà thôi.

Được ấm lòng như ánh nắng nhỏ nhoiBớt quạnh hiu giữa dòng đời chật chộiLàm động lực khi chân chùn mỏi gốiTrên nẻo đường muôn lối kiếp nổi trôi.

Bao lâu rồi nụ cười thiếu trên môiVì cuộc đời không như lòng mong đợiNhững niềm vui mãi xa tầm tay vớiNên một mình cứ lủi thủi lang thang.

Biết bao giờ tôi chẳng phải đeo mangChữ đắng cay lẫn bẽ bàng đây nhỉNơi khóe mi thôi rơi dòng ủy mịVà cuộc đời tìm thấy được niềm vui.

Ngay bây giờ tôi cảm thấy trật.

Ngay lúc này tôi thấy lẻ loi - Tùng Trần

22. Một mình – Hạnh Ngọc

Đêm đã khuya sao ta còn thao thứcGió từng cơn thổi lạnh tái tê lòngNhớ thương ai đêm dài ta không ngủĐể lòng buồn trăn trở suốt năm canh.

Ta thức dậy một mình ra sân đứngNhìn ánh trăng vằng vặc sáng trong đêmTrăng hạnh phúc mặc dù trăng còn thứcVẫn có sao lấp lánh đứng cạnh mình.

Người ơi hỡi nói rằng yêu em lắmVậy mà em vẫn trống vắng hờ hữngĐêm lạc lối cô đơn em lạnh lắmMong vòng tay ấm áp đến bên đời.

Đêm không ngủ đêm bỗng dài vô tậnCó một mình mới thấy nhớ mong aiCho ta gửi chút tình cho trăng nhéĐến bên người ta thương nhớ đêm nay.

23. Đời tôi – Khuyết Danh

Đời tôi sương gió phong trầnĐi tìm manh áo miếng ăn qua ngàyXa quê mấy chục năm dàiNỗi buồn cứ mãi u hoài người ơi!

Xem Thêm  bộ phim Lời nguyền những vì sao – Mối tình lay động đất trời

Làm sao viết được thành lờiThoáng qua mà đã nửa đời gian nanNghĩ mà tím ruột héo ganTim đau như thế đâm ngàn mũi dao.

Bao lần nức nở nghẹn ngàoNhớ cha nhớ mẹ còn bao nhọc nhằnGia đình nhiều nỗi khó khănThân trai gánh chịu mấy lần được vui?

Dòng đời chảy ngược trôi xuôiTìm gì ở chốn bùi ngùi lặng câmĐêm nay đêm nữa âm thầmThịt da hằng những… vết xăm cuộc đời.

24. Có một người – Khuyết Danh

Có một người… bước đi về vội vãMang nỗi buồn tơi tả dưới cơn mưaBởi tình ái bổng chốc hoá kẻ thừaVì ai nỡ bội vong quên lời hứa.

Có một người… ôm nỗi sầu chất chứaLệ nhạt nhòa nhói nửa mảnh hồn đauNgười xem tình như hàng hoá đổi traoCâu hẹn thề cớ sao người chối bỏ.

Có một người… đôi mắt buồn nhuộm đỏLỡ giấc mơ vò võ tái tê lòngBước quay về cùng khoảng trống mênh môngCó còn chăng chỉ là dòng lệ đắng.

Có một người… mang nỗi đau thầm lặngChợt vô tình mưa đổ mặn bờ môiBởi nhịp cầu người nỡ bẽ làm đôiĐể cho ai trơ tráo buồn cô quạnh.

Có một người… dưới trời mưa giá lạnhRệu rã hồn canh cánh nỗi sầu vươnThời gian rồi cũng lành lại vết thươngĐể người thấy mình kiên cường mạnh mẽ.

Có một người… nhếch môi cười nói khẽChữ ân tình có lẽ sẽ lãng quên.

Có một người - Khuyết Danh

25. Đành sao em? – Khuyết Danh

Có khi nào em nhớ đến anh không?Đường em về có chênh chông lẻ bóng?Nỗi niềm kia có ai chờ ai ngóng?Hay tim em đã khép đóng lãnh đạm?

Có khi nào em chợt thấy nhớ nhung?Và có thấy chất chồng bao khao khát?Tình yêu mới đã bù lấp đầy mất mát?Tưới ngọt lành lên chua chát hấp ủ nao?

Giữa kiếp người nỗi nhớ đã gầy haoEm có còn xanh xao trong mộng mị?Nỗi đau liệu vẫn còn trong âm ỉ?kết thúc buồn giờ chỉ chết tim anh?

Cuộc sống này hạnh phúc vốn mong manhBao mưa gió tan tành tim yêu vỡPhai lạt rồi bởi thiếu duyên vắng nợ…Mùa đông này anh sợ lắm cô đơn…!

26. Chiều cô đơn – Nguyễn Hưng

Chiều hấp ủ ấp nay buồn như mùa thu chếtMây xám bay giăng kín khắp khung trờiVạt nắng tàn cứa &o tim hằn vếtXé linh hồn ngàn xác lá chơi vơi ?

Ta ở đâu cũng không còn biết nữaMặc bàn chân vô thức giữa sương mùVết thương lòng chia cuộc đời hai nửaĐã lâu rồi quên mất khúc tình ru.

Tối dần buông trên dòng người vội vãTa ngẩn ngơ chẳng nhớ nổi chính mìnhBất giác thèm bật tiếng cười ha hảMặc cho đời cứ ngỡ kẻ thần kinh ?

Ánh đèn đường đã &ng vọt khắp phốBiết về đâu chạy trốn cả đêm dàiChắc thế gian niềm vui không còn chỗCho một người buồn trĩu cả đôi vai.

Ôi mùa thu lá rụng làm sao đếm ?Như cô đơn đâu biết lấy gì đongĐêm lạnh lẽo ôm sầu làm chăn đệmTrái tim này… hơi ấm ở đâu hong?

27. Thà cô đơn – Tùng Trần

Lê bước đi một mình thân cô độcBởi tình đời lắm lừa lọc dối gianKhi giấc mơ còn lại đống tro tànNên nghĩ đến thấy càng thêm chán ngấy.

Thà đơn côi sống cuộc đời như vậyNhưng nhẹ nhàng chẳng mang lấy sầu ưuĐường chông gai hay trời phủ mây mùVẫn chấp nhận dù không người han hỏi.

Muốn vùi chôn những tháng ngày lầm lỗiCủa 1 thời vội vã thiếu nghĩ suyĐem chân huệ và tất cả cho điRồi nhận lại nỗi đeo ghì trĩu nặng.

Giờ chỉ mong tâm hồn trong tĩnh lặngSống nhẹ nhàng chẳng lo lắng điều chiTrên đường đời cô độc bước chân điKhông muốn lòng bận tối mắt tối mũi gì thêm nữa.

Buồn hay vui cũng do mình chọn lựaChẳng như là cái thuở ấy ngày xưa.

Thà cô đơn - Tùng Trần

28. Đến cuối cùng – Nguyễn Hưng

Đến cuối cũng vẫn chỉ là xa lạDẫu cuộc đời tất cả đã dành traoBao đắm say một thuở giấc mộng đàoCũng một ngày trôi ào theo mưa lũ.

Trong hồn ta như ngàn cơn gió húCứ cuồng điên vần vũ chẳng nào yênTrái tim đau vết cứa không thể liềnBao đêm dài vẫn triền miên cào xé.

Đã hết rồi tình ơi xin chào nhéNgày hấp ôm nay đã rẽ lối thu sầuThì kỷ niệm đành chôn đáy vực sâuĐường đơn bóng về đâu đây ta hỡi?

Tiếng yêu xưa xa rồi tầm tay vớiBờ môi khô rời rợi nỗi buồn mangTrong tim ta còn nghẹn nỗi bàng hoàngTrang nhật ký lật sang ngày tối tăm.

Duyên phận hẩm từ nay tình đâu dámCó gì vui ảm đạm với sầu vươngHạnh phúc đâu sao chỉ thấy chán chường?Rồi ngày mai mù sương giăng ngập lối.

Xin chào nhé từ nay tình trăn trốiĐã không còn hờn dỗi chặn tên nhauTrên sân ga đưa tiễn một chuyến tàuNgười đi… rồi niềm đau còn ở lại.

29. Sóng đời – Trúc Thanh

Sóng cứ vỗ những vơi đầy thương nhớChuyến bôn ba ta chở khẳm nợ đờiVay lần ấy cho ngập đầu trăn trởDanh phận này là số kiếp tả tơi

Sóng ơi Sóng có bao giờ lắng lạiGiữa tràng giang chới với một linh hồnSống chân thật giữa đời mang tiếng dạiTa dối lòng người bảo chẳng được khôn

Sóng vỗ kiếp lao lung giày xéo phậnCuộc đến đi còn mấy bận khóc cườiMôi mím lại lòng dặn lòng đón nhậnhỏ dạii cuộc đời ta được mấy lần mươi.Biết giá rồi có buông bỏ được không.

30. Cách xa – Nguyên Hạnh

Rồi có một ngày em chợt nhận raMình không còn yêu nhau nhiều như trướcTrên cung đường một mình em bước ngượcNhuộm sắc màu phai nhạt lối yêu thương!

Còn không anh những ngày lạnh đêm trườngCái nắm tay cùng nụ hôn vội vãTình đầu tiên em trao anh tất cảBao ngọt ngào giờ đau đớn riêng em?

Còn không anh những giây phút dịu êmNắm tay anh đi dưới trời đầy nắngVẫn đường xưa nhưng giờ sao vắng lặngMột mình buồn, một mình lạnh đơn côi?

Bao yêu thương giờ phai dấu xa rồiTình yêu ấy mãi trở thành kỷ niệmPhút thuở đầu mãi như còn lưu luyếnNhớ thật nhiều nhưng vẫn phải cách xa!

Trên đây là những bài thơ buồn, tâm trạng hay nhất về cả tình yêu và cuộc sống được ThuThuatPhanMem sưu tầm và tổng hợp lại. Hy vọng sau khi đọc xong những bài thơ ở trên, bạn có thể nhanh chóng thoát khỏi nỗi buồn đang phong bế, một khởi đầu mới đang chờ đón bạn. Nếu thấy bài thơ nào này, ý nghĩa đừng quên chia sẻ đến bạn bè và người thân để cùng đọc thêm nhé!

 

Nguồn: https://kengencyclopedia.org
Danh mục: Hỏi Đáp

Recommended For You

About the Author: badmin

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *