Thơ Chán Đời, Chán Nản ❤ Chùm Thơ Buông Xuôi Tất Cả

Chúng tôi rất vui được chia sẻ kiến thức sâu sắc về từ khóa Thơ Chán Đời, Chán Nản ❤ Chùm Thơ Buông Xuôi Tất Cả. Bài viết tho chan nan tập trung giải thích ý nghĩa, vai trò và ứng dụng của từ khóa này trong tối ưu hóa nội dung web và chiến dịch tiếp thị. Chúng tôi cung cấp phương pháp tìm kiếm, phân tích từ khóa, kèm theo chiến lược và công cụ hữu ích. Hy vọng thông tin này sẽ giúp bạn xây dựng chiến lược thành công và thu hút người dùng.

Thơ Chán Đời, Chán Nản ❤️️ Chùm Thơ Buông Xuôi Tất Cả ✅ Sưu Tầm Những Bài Thơ Về Chủ Đề Chán Đời, Buông Xuôi Những Hy Vọng Cuộc Sống.

Bạn Đang Xem: Thơ Chán Đời, Chán Nản ❤ Chùm Thơ Buông Xuôi Tất Cả

Những Bài Thơ Chán Đời Hay Nhất

Thohay.vn chia sẽ đến bạn tuyển tập Những Bài Thơ Chán Đời Hay Nhất cho người đang có tâm trạng cô đơn, chán nản.

Cuộc đời tựa dòng sôngTác giả: Tân Quảng

Cuộc đời ngẫm tựa dòng sôngCũng ghềnh thác, cũng long đong lở bồiKhi cuồn cuộn, lúc êm trôiBờ em dâu biếc bờ tôi trăng &ng

Tình ta một dấu chấm thanChậm chân lỡ chuyến người sang với ngườiGiá như lời chẳng sai lờiHẳn em nên vợ hẳn tôi nên chồng

Để giờ bên đục bên trongBiết ai chia sẻ nỗi lòng đầy vơiThôi đành buồm ngược gió xuôiBờ em nắng sớm bờ tôi mưa chiều

Khóc một mìnhTác giả: Phạm Tâm An

Khóc đi! Khóc một mình thôiĐể cho nước mắt cuốn trôi muộn phiềnTrải bao sóng gió, đảo điênXót xa đau vỡ cả miền tâm linh.Khóc đi, hãy khóc một mìnhĐể cho thanh thản lặng thinh theo vềBiết hồn còn chút u mêTrần gian bụi bặm bụi bờ bộn bề rủi may.Khóc đi cho nhẹ lòng nàyĐã là số kiếp – đắng cay ai lường?!Cuộc đời muôn nỗi đoạn trườngTrời cao, đất bao la… đâu đường cỏ hoa?!Thương mình, nghĩ nỗi can quaBiết buồn rồi sẽ nhạt nhoà dần thôiHôm ấp ấp nay khóc một mình rồiĐể mai cười với mọi người quanh taKhóc đi, hãy khóc mặn màNgày mai sẽ thấy đời là chốn vui!

Treo không lời ngỏTác giả: Jacaranda

Khói sương giăng… mờ theo bóng ngảNhư ta chừ tóc đã lần phaiTâm tư lưu dấu ưu hoàiNhìn theo cánh nhạn lạc loài khúc thi

Trăng cao chuốc sầu bi &ng úaĐỉnh cuộc đời buồn tựa lá rơiBài thơ viết chẳng thành lờiCâu từ nhạt nhẽo sao vơi được lòng

Thôi xếp bút… treo không lời ngỏĐôi dòng đời vò võ riêng mangNgược tìm quá khứ… hơi tànCanh khuya ai điểm… sầu lan kiếp người

Nụ cười tuyệt vọngTác giả: Ttbn

Họ thấy tôi cười tôi vui lắmLúc nào cũng nở nụ cười xinhNào ai biết được niềm đau khổTôi phải hai vai gánh một mình

Tôi đã bao lần sống cho vuiVà ráng cho môi nở nụ cườiNhưng đã bao lần tôi thất bạiVì chẳng bao giờ thấy lệ vơi

Tôi muốn bình minh sẽ chẳng vềÐêm ngày đen tối phủ muôn nơiTừ nay không có bình minh nữaÐừng để cho tôi thấy mặt trời

Tôi muốn cho tôi ngủ giấc dàiKhông còn thức dậy đón ngày maiTrần gian vẫn mãi không thay đổiVì bớt đi thêm một hình hài

Như trời đã định thì tôi chịuKiếp nầy trả hết nợ cho xongMột mai đất lạnh vùi thđặc xácTôi cũng yên vui dẫu ghẻ lạnh

Ru… mất ngủTác giả: Chưa rõ

Ta chẳng biết tại sao mình chánChẳng biết sao đời cạn nguồn thơ.Tại sao tất cả ước mơbao lăm năm vẫn vật vờ bóng ma?

Ta chẳng biết tại ta hay nóChẳng biết là tại họ hay mình.Tại sao tất cả u minhBao nhiêu năm vẫn mong manh chất người?

Lâu chẳng thấy có câu vấn đáp trảChìm &o trong giâc ngủ mê man.Chán đời ở cõi trần gianTìm lên tiên giới, thiên đàng xem sao.

Nếu lòng còn khát vọng caoBiết đâu sẽ có hấp ủ nào tìm ra.

Tôi muốn quênTác giả: Tùng Trần

Tôi muốn quên những điều không vui vẻNơi tâm hồn quạnh quẽ suốt bao nămQuên nỗi đau nơi quá khứ lỗi lầmMà bấy lâu đã âm thầm rơi lệ

Tôi muốn quên một thời trong bãi bể nương dâuQuên lòng người sao quá dễ đổi thayTấm chân thành luôn mang chữ đắng cayNgười dối dang lại nối dài mĩ mãn

Tôi muốn quên như dòng sông khô cạnVà chẳng còn lệ lai láng canh thâuCho con tim vơi hết nỗi đau sầuĐể quay về nơi khai mạc cuộc sống

Tôi muốn quên thứ đã từng mơ mộngĐể đi tìm chút lắng đọng bình yênXoá tất cả những mệt mỏi ưu phiềnCon đường đi được cái quyền chọn lựa

Tôi muốn quên tháng ngày nào một thuởĐã đọa đày mục rửa trái tim côiTôi muốn tìm lại hình bóng của tôiCho môi nở nụ cười dù nhợt nhạt

Tôi muốn quên nỗi đau và nước mắtDẫu bước đời hiu hắt kiếp quạnh hiu.

Thói đời điêu ngoaTác giả: Chưa rõ

Ô hay ! một kiếp con ngườiTrần gian thế thái, thói đời điêu ngoaAi là bầy đàn với taĐắng cay, chia sẻ mới là tình thânĐến khi vướng cảnh nợ nầnVí thiu, túi rám mình cần họ quên !bè lũ như cái bấc đènVui tỏ, buồn lụi, thấp hèn, cao sangGiàu sang, vẻ mặt khoe khoangBần hèn nuốt đắng, ai màng đến đâu ?Sông có chỗ cạn chỗ sâuBiển mênh mang biển biết đâu lòng ngườiCó tiền kẻ nịnh người chơiHết tiền lúi húi đơn côi một mìnhBè thì cạn máng ráo tìnhCòn ta, chỉ biết lặng thinh nhìn đời.

Tặng trọn bộ 🌸Thơ Về Nỗi Buồn Giấu Kín 🌸 Không Biết Bày Tỏ Cùng Ai

Chùm Thơ Hay Chán Đời

Hãy đọc ngay Chùm Thơ Hay Chán Đời sau đây để cảm nhận được sự đồng cảm với bản thân mình.

Thơ Ngắn Chán ĐờiTác Giả: Chưa rõ

Chán cho cái kiếp phù sinhChán cho cái cảnh thuyền tình éo leChán cho ta kẻ tình suyChán cho ta cứ sầu bi suốt đời!Đời chán các ông đã đủ rồi!Xin chán thêm nốt cái thằng tôi.Cùng nhau tay dắt, cười xoà cáiBuồn vui bay hết. Chán đời?Thôi!Chán đời cởi áo ta đi tắmKỳ sạch “trần gian” hết thối thaRũ bỏ “hong lưu” cho sạch sẽDội gáo ” hương đồng” cho thảnh thơi

Đời làm thuêTác giả: Minh Châu

Đời công nhân chôn vùi thời trai trẻĐất xứ người bán rẻ tương laiCũng vì kiếm kế sinh nhaiĐể rồi thức trắng đêm dài khóc than

Dòng đời thật lắm gian nanChịu bao khổ cực vô &n đắng cayCũng vì tay trắng bàn tayNên ta đành phải làm ngày làm đêm

Nhiều hấp ôm ấp ấp giật mình trong đêmNghĩ mà tủi phận lòng thêm ngẹn ngàoBao nhiêu mơ ước khát khaoGiờ đành chôn giấu vơi bao nổi sầu

Tương lai rồi sẽ về đâuRồi khi thất nghiệp ví mau hết tiềnCuộc đời nhiều lúc u phiềnRồi khi trúng thiếu hết tiền ai thương

Có tiền kẻ mến người thươngĐến khi cạn kiệt coi thường khinh biBạn bè tình nghĩa quên điAnh em cách biệt chia li bẽ bàng

Người tình cất bước sang ngangĐồng hương đồng chí phủ phàng xa xôiTiền là giấy bạc bẽo đãi mà thôiNgười ơi xin chớ như vôi vì tiền

Tiền bạc đâu phải là tiênCòn tình, còn nghĩa, còn duyên ở đời..!

Chán đời!Tác giả: Cung Thị Lan

Ngẫm đi nghĩ lại thấy chán đờiThế gian thiên hạ chẳng còn vuiTranh nhau hai chữ khôn và dạiBêu xấu nhau hoài chẳng thấy lui

Mua danh ba vạn bán ba hàoNgười nỡ lòng nào làm vậy sao?Mất rồi? Hay vẫn là đồng loại?Ích thú gì tranh chữ thấp cao?

Bầu bí kia còn biết thương nhauTàu ngựa bỏ ăn khi con đauTôi anh có phải người chung nước?Có phải đồng đội, chung máu đào?

Lời nói cũng cần lựa thanh caoSao anh cứ mãi mày với tao?Nếu anh chẳng muốn nghe gắt gỏngLẽ nào anh dụng trò bán rao?

Cứ nghĩ tôi là kẻ ngu điCòn anh xuất chúng chẳng ai bìKhôn khôn dại dại vô cùng tậnMột phút buông tay còn được gì?

Những đêm buồn chánTác giả: Ttbn

Ðêm ở nơi này không muốn trôiThời gian ngưng lại ở đây rồiVà đây có phải là đêm cuốiCho cả muôn người hay chỉ tôi

Tôi sợ đêm dài bóng phủ vâyBóng của cô đơn rớt thật đầyBóng của tôi và ai, ai nữaBóng của ai vừa ở cạnh đây?

Tôi sợ màn đêm gợn ý tàSợ trời trút ngược bãi tha maSợ người khuất mặt tìm nơi náuSợ máu xương rơi rụng mái nhà

Phải là tiếng động của sương rơi?Tiếng của hư vô gọi đất trời?Hay là tiếng của cô hồn gọi?Nơi này tôi chỉ một mình tôi?

Tôi muốn mặt trời dậy sớm hơnTôi sợ màn đêm phủ chập chờnTôi chờ tôi đợi tôi mong lắmTôi run chầm chập rét từng cơn

Có lẽ bây giờ đã không giờÐồng hồ im lặng ngủ trong mơCòn tôi chưa ngủ hay đang ngủTrong cổ cỗ ván lạnh xác xơ?

Đời Ngược XuôiTác giả: Tùng Trần

Mệt mỏi rồi bao năm tháng ngược xuôiĐã nếm đủ vị đời trong nước mắtDù cố gắng nâng niu và lượm nhặtTừng nụ cười vẫn chẳng nắm chặt tay

Nhưng ông trời thì lại cứ mỉa maiLuôn mang đến những đắng cay hờn tủiCó nhiều khi âm thầm tôi tự hỏiMình đã sai và lầm lỗi chỗ nào

Mà kéo dài theo năm tháng khổ đauBước chênh chao trên đường đời mấp méKiếp nổi trôi bước chân trần cô lẻChẳng biết mình rồi bắt buộc phải về đâu

Hay bẽ bàng giữa nơi chốn bể dâuLà số phận không thể nào thoát đượcNên dẫu có bốn ba đời xuôi ngượcMãi chỉ là dòng nước mắt tuôn rơi.

ĐờiTác giả: Chưa rõ

Dòng đời ân hận hận hả bon chenCon người đổi trắng thay đen mấy hồiSống vì danh lợi mà thôiĐời là danh nghĩa cái nôi tội tìnhAi ai cũng nghĩ cho mìnhMấy ai bị chửi lặng thinh hiền từCái tôi cứ giữ khư khưThương người đối đãi nhân từ, mấy ai?Còn không? người tự biết saiĂn năn hối lỗi…mới tài thánh nhânỞ đời danh nghĩa người thânĐằng sau tính toán bất cần là aiĐời là một kiếp đầu thaiLàm người sửa chữa nhưng ai sẽ làmHay là càng lợi càng thamHữu danh vô thực tự làm khổ nhauĐời là một kiếp thương đauĐời này nối tiếp đời sau tội tình.

Chán Nản Thơ Hay Về Cuộc Sống

Tuyển tập các bài thơ hay về chán nản cuộc sống sau đây để nhận ra rằng thế giới không chỉ mình ta có nỗi sầu.

Cuộc Đời Chán NảnTác giả: Ttbn

Rượu thấm &o tim sẽ ấm lòng?Hay càng buốt lạnh giữa trời đông?Hay là tất cả niềm đau khổSẽ chực trào tuôn nhạt má hồng?

Hãy rót cho tôi chén rượu đầyTôi cần được uống để còn sayÐể tôi không phải là tôi nữaÐừng để cho tôi tỉnh mộng nầy

Tôi muốn quên đi kiếp làm ngườiThân tàn ma dại, kẻ tàn hơiLà tôi, chắc lẽ là tôi đóChán nản còn đây giữa đất trời

Chất rượu thấm dần trong trí nãoVô tình đập vỡ chén ly bôiQuanh tôi trời đất cuồng điên quáGục xuống, tai nghe rợn tiếng cười

Cười xong rồi khóc với đê mêChập chờn say tỉnh giữa hoang khêVà trong thế giới vô hình ấyHồn bỗng bay xa chẳng muốn về

Cuộc Sống Bế TắcTác giả: Chưa rõ

Xem Thêm  10 Bức Ảnh may mắn cho kỳ thi được nhiều học sinh sử dụng

Chán đời là cái cảnh mênh mangKẻ trước người sau lại vội &ngBước bước chân đi &o nắng rạngĂn ăn ngủ ngủ lúc trăng tànKìa ngày cứ thế thêm ngày nữaTháng nọ rồi sau lại tháng sangĐứng giữa chợ đời mua lại bánChán đời đang đến cảnh đăng quang

U sầu mình taTác giả: Nguyễn Hải

Tôi dạo phố cũng nỗi buồn sầuBước chân nặng nghìn cân lẽ lôiNgười từ đâu đến rồi lại điĐể mình tôi ôm sầu &o tim

Tôi chớt khóc lệ dài trên miĐi qua phố vắng bóng tuổi hờnTôi nhìn lại bản thân u sầuMới biết rằng chỉ còn mình tôi

Rượu sầu chén đắng tìm quên lãngSuy tư quên hết nỗi buồn nàyChắc có lẽ vì thân đã tànNên người đã ngoảnh mặt làm ngơ

Đêm tây đô gió lạnh chợt thổiPhố &ng … gió lạnh ….. tình tìm đâuTôi lang thang tìm về cuối đườngVào cơn mê mãi mãi quên sầu ….

Thế sựTác giả: Chưa rõ

Thiên hạ đa đoan chuốc lấy phiềnNhơn nghĩa thế thái lắm đảo điênLương tâm không quý bằng lương bổngĐồng chí thua xa những đồng tiền

Tôn sư trọng đạo thành xa xỉCứu nhân độ thế hóa vô duyênThủ thường thủ phận qua ngày thángVô vi vui thú cảnh điền viên.

Đường đời muôn nẻo biết về đâuThế sự đảo điên rượu giải sầuPhụ tử phu thê thời cách biệtThân bằng huynh đệ mấy tương giao

Nghĩa nhân liêm chính nào ai giữTài lộc lợi danh lắm kẻ cầu.Khinh trọng khen chê tùy miệng thếTín trung hiếu lễ lấy làm đầu.

Do số phận mang trên mình như vậyTác giả: Tùng Trần

Do số phận mang trên mình như vậyNên cuộc đời luôn nhận lấy bi thươngCó đôi khi như cảm thấy chán chườngMuốn buông bỏ để sầu vương đứng lại

Sau bao năm đời ngược xuôi bương chảiĐến cuối cùng vẫn hoang hoải chơi vơiMuốn môi được một lần hé nụ cườiNhư bao người nghe khó khăn vất vả

Biết về đâu trên dặm đường trăm ngảPhố rộn ràng người hối hả ngược xuôiChỉ một mình ta chiếc bóng đơn côiMùa hạ &ng mà ngỡ trời trở bất

Hay cõi lòng nỗi buồn cao chất ngấtMãi cuộn trào như sóng giật trùng khơiCuốn con truyền mấp mé lững lờ trôiChẳng biết được bến nơi nào phẳng lì

Do số phận mang trên mình không đặngĐành bùi ngùi giọt đắng nuốt &o trongBởi cuộc đời luôn tồn tại bất côngTự ủi an ngăn đôi dòng lệ chảy

Do số phận mang trên mình như vậy.

Tặng thêm độc giả chùm ❤️️Thơ Buồn Cho Số Phận Con Người ❤️️Hay nhất

Các Bài Thơ Buông Xuôi Tất Cả Nhiều Tâm Trạng

Các Bài Thơ Buông Xuôi Tất Cả Nhiều Tâm Trạng sau đây đã khắc học rõ cảm xúc chông chênh, buồn chán, không có điểm tựa của con người.

Người ơi đừng tuyệt vọngTác giả: Chưa rõ

Đừng tuyệt vọng, Người ơi đừng tuyệt vọng.Nỗi đau nào rồi cũng sẽ qua mau.Thuốc thời gian, là phương thuốc nhiệm màu.Sẽ giải hết những oan tình ảo mộng.

Hãy tỉnh lặng cho tim mình lắng đọng.Quên chuyện buồn và những nỗi sầu tư.Hãy cười lên cho lòng mình thư thả.Trái tim hồng vẫn còn cả ước mơ.

Buông xuôiTác giả: : Cong Chinh

Tới đỉnh đèo buông xuôi tất cảBởi qua rồi nghiệt ngã đắng cayBây giờ buông hết cho bayThả hồn thanh thản, thân này nghỉ ngơi

Thân ta trao trọn cho trờiNgười đời cạn nghĩ, chẳng lời lãi chiKiếp trần là phải bước điYêu thương ôm lại những gì trong tay

Tiếc chi cuộc đã bày hày?Tháng ngày mong ước duyên này thế thôiDuyên đời xô đẩy duyên trôi…Cho lòng đau nhói, duyên tôi phũ phàng!

Thân tàn vất vưởng bước ngangBỗng đứng dửng dưng giữa đàng nhói đauTình nồng có trước hụt sauNên đành cam chịu buông nhau cuối đời…

Buông XuôiTác giả: Dũng Lê Ngọc

Buông xuôi tất cả để người đànCất hết rầu rĩ đỡ trũng canBật nhạc từng ngày vơi trí sứtNgâm thơ những bữa đắp hồn tànChiều tà thưởng đủ trăm ly ngọtNgưỡng cũ trùm đầy một giọng khanThủ thỉ &o lòng bao vỡ lỡĐôi ta nghiệt ngã hãy dừng tràn.

Buông XuôiTác giả: Nguyễn Quang Long

Vẫn biết từ đây mộng lỡ rồiDuyên tình vụn vỡ chỉ mình tôiKhi yêu nhặt góp niềm mong đợiLúc giận vùi chôn nỗi nhớ vờiChốn ấy người xưa tình rạo rựcĐường này bạn cũ nghĩa chơi vơiThời nay lắm chuyện không ngờ tớiCó lẽ cam đành để thả trôi.

BuôngTác giả: Điền Phong

Buông bỏ duyên tình dưỡng đức nhânBuông xuôi tất cả chuyện dương trầnBuông đời lãng tử không sầu phậnBuông nghĩa anh hào chẳng tủi thânBuông chữ đường thi còn trái vậnBuông câu lục bát đã êm vầnBuông đao gác kiếm về quy ẩnBuông nửa tâm hồn sảy bước tiến.

Buông Xuôi 2Tác giả: Lê Cảnh Tiến

Thôi đành ngậm đắng lẫn nồng cayBỏ mặc đời trôi giữa tháng ngàyThế sự ươn hèn gieo bão lửaNhân đức đốn mạt trở bàn tayThù quân tục tử nhiều toan tínhHận kẻ phàm phu khó giãi bàyVẫn thói dâm loàn ham của lạNên làm kiếp ngựa ngẫm buồn thay

Đừng Chán NhéTác giả: Nguyên Đỗ

Đừng chán nhé, Dấu Yêu ơi, đừng chánĐừng cho đời là nhạt nhẽo buông xuôiNgước nhìn quanh còn đâu đó nụ cườiCòn những nụ vui tươi trong đời sống

Đừng chán nản đừng ngã lòng thất vọngTựa vai anh cùng gắng sức đi lênĐọc thơ em anh nhất quyết vững bềnKhuyến khích mãi dìu nhau cùng tới đích

Xem Thêm : Văn tế nghĩa sĩ Cần Giuộc – Nguyễn Đình Chiểu – Loigiaihay.com

Đúng, cuộc sống có rất nhiều chướng nghịchVà cuộc tình cũng đầy rẫy cheo leoPhải vững tâm vượt qua những khổ nghèoPhải hợp ý bền tâm không chán nản

Đừng chán ngán vì có anh là bạnHay người tình hay tri kỷ, thân, sơHay người dưng, hay bạn bè, chàng thơEm chán nản, mời xuống sông mơ tắm

Có đôi lúc anh cũng buồn ghê lắmMuốn buông lời thất vọng đến bi thươngNhưng làm sao có thể được, người thương?Vì gian khó là lò nung ý chí!

Cố gắng nhé, người thương yêu, tri kỷThép đã tôi như thế đấy cổ kimCố gắng lên rèn luyện cả trái timMặc nước mắt mặc lòng tay rướm máu.

Chùm Thơ Chán Nản Cuộc Sống Hay

Việc lạc lỏng, cô đơn trong cuộc sống thường khiến con người ta cảm thấy chán nản và muốn buông bỏ tất cả. Hãy xem ngay Chùm Thơ Chán Nản Cuộc Sống Hay sau đây để cảm nhận rõ điều đó.

Những Ngày Chán NảnTác giả: Ttbn

Chừng một ngày kia đã đến rồiMột ngày đất lạnh phủ thân tôiMột ngày không có còn tôi nữaNgày ấy nhân gian có bùi ngùi?

Một ngày không có nhiều mây trắngKhông có nắng &ng chiếu long lanhKhông có nghĩa là không có cảMột người, khi xác đã lạnh tanh

Một ngày không có một người quaMột xác thân khô liệm kính &Một áo quan quan xơ xác lạnhMột mãnh linh hồn bỗng xót xa

Một ngày nuối tiếc chuyện nhân gianÐể thấy bao lăm cái phũ phàngNhìn quanh chẳng có còn ai nữaNgoài cái cỗ áo lạnh khói nhang

Từ cõi nhân gian quá lạnh lùngThì hồn giữ lại cũng như khôngTôi còn lưu luyến làm chi nữaHồn hãy tiêu tan xuống mộ cùng

Chán đời !!!Tác giả: Võ Quang Hân

Bởi chán chường đời mãi cứ sayCon tim vụn vỡ xác thân gầyÂm thầm dạ tủi thương bên ấyLặng lẽ tâm buồn nhớ đó đâyTưởng đã duyên hài luôn tỏa sángNgờ đâu hạnh phúc chẳng ươm đầyĐêm về cạn chén vơi sầu muộnXướng họa thi đàn gửi áng mây…!!!

Chán NảnTác giả: Cạn Nguồn

Đời trôi qua nỗi buồn còn lại đóChầm chậm dâng như con nước trở vềBiết bao chiều chân lạ bước lê thêBỗng chợt thấy đam mê không còn nữaCơn bão tuyết chiều đi ngang qua cửaTrắng ngoài trời, sầu chất chứa trong tôiKhông ngày vui buồn cũng chỉ thế thôiThật muốn bước mau qua đời ngắn ngủiƯớc vọng mãi chỉ mang thêm buồn tủiNgày như đêm lủi thủi gót chân hoangNhững nơi qua toàn thấy cảnh điêu tànNgười phụ rẫy kẻ quàng vai áo hậnNếu đã biết đường tình luôn lận đậnSao còn yêu còn chấp nhận đau thương?Để đêm đêm trơ mắt suốt canh trườngNhìn quanh quẩn ngàn phương tràn bóng tối!

Phải không ai?Tác giả: Tùng Trần

Còn nhiều lắm những phận đời tay trắngVì cuộc đời chẳng may mắn như aiNên biết gì đến hai chữ tương laiĐành phó mặc theo tháng ngày trôi nổi

Tuy chạnh lòng nhưng nào đâu dám nóiKhi biết rằng còn lắm giữa dòng đờiGiấu nỗi buồn mà nước mắt tuôn rơiNên đôi khi muốn có người đồng cảm

Cùng trút cạn nỗi niềm trong tâm khảmCho tâm hồn bớt ảm đạm thể lươngĐể đôi chân mạnh bước tiếp chặn đườngNơi đáy mắt chẳng còn vươn sầu lệ

Được mỉm cười không âm thầm câu nệKiếp cơ hàn chỉ ước thế mà thôiChẳng cơ cầu hay mộng mị xa xôiPhải không ai..những người cùng cảnh ngộ.

Hận ĐờiTác giả: Chưa rõ

cẳng đạp mặt đấtTay chỉ trời caoMiêng thì kêu gàoTa hận đời này

Tình phải cần tiềnTiền là tình chẳng ?Tình người lanh ngắtLạnh giá hơn băng.

Làm sao sửi ấmMột đống băng lạnhMiệng thì bồ tátLòng đầy dao phay

Lòng ta đã mởTa có hy vọngĐể rồi băng đóLạnh lòng này đây

Giờ lòng ta đóngVì nó băng giáNó giá buốt rồiVì lòng người chăng?

Chia sẻ chùm 🍃Thơ Buồn Cuộc Sống🍃 tâm trạng nhất

Chùm Thơ buồn bực Đời

Gửi đến bạn đọc những bài Thơ buồn chán Đời với nhiều tâm trạng đan xen lẫn nhau.

Chán nảnTác giả: Hồng Dương

Khổ một kiếp đời người trôi nổiĐã làm người trăm mối gian truânDương gian đau khổ bao lầnSương giăng mưa gió tảo tần ngược xuôi

Đời tuyệt hảo ngồi xơi sung rụngNằm lơ mơ ngã bụng ngoài hiênVần thơ bay bổng trăm miềnHá mồm chờ rớt sung liền mấy khi.

Tiếng chim hót ríu ri ríu rítDẹp sách đèn mỏi tít mắt taNgân nga ta hát vang nhàNhẹ nhàng như đã bay ngàn mây xanh

Cùng thề thốt long lanh gió hátBậc thánh hiền biếng nhác nhất đờiCan qua thế sự chơi vơiSống quanh bữa tiệc của đời nhân sinh

Thôi thôi vậy thất kinh chí hướngTa xin làm ngang bướng vô viGiã làm như khẻ vô triQuên đi thế sự còn gì đời nay…

Cùng kết bạn gió mây cây cốichán ghét và ruồng bỏ dương gianTrò đời kịch diễn tràn lanLong người điên đảo quên làn du sinh

Xin gửi gắm hữu tình tiên cảnhTặng đất trời những áng thơ sayVĩ nhân láo lếu xưa nayTa đây đại lãn qua ngày ngoài hiên

Chán ĐờiTác giả: Trần Thắng

Nửa cuộc đời tìm được thứ gì đâyGiống tình nhưng lại chẳng phải là tìnhLà người nhưng thiếu chữ tình là saoHay ông trời muốn thử lòng ta chăng.

Bất CôngTác giả: Chưa rõ

Lực bất đành tâm lại chửi thềCũng vì xã hội lắm nhiêu khêNgười ăn chẳng hết rồi đem vứtKẻ kiếm không ra lại nhặt vềNgó cảnh bất công mà nẫu ruộtTrông phường vô lí thấy đau mềThà đui chẳng biết thời cũng kệ

Trả về miền ký ứcTác giả: Tùng Trần

Biết lấy gì để bù đầy khoảng trốngKhi mong chờ hi vọng đã vụt bayĐể lòng còn nghĩ đến chữ tương laiSau những gì đắng cay đời ban tặng

Phải chi sống đừng đặt tình quá nặngNhư bao người..cứ lẳng lặng dửng dưngQuay lưng thôi là quên chữ đã từngThì đường đời đâu lưng chừng lỡ bước

Chỉ tiếc rằng thời gian nào quay ngượcĐể con đường biết trước chọn lối điĐáy tâm hồn đâu đọng những sầu biCũng chẳng phải chia ly điều mong muốn

Rồi hấp ôm nay giữa dòng đời vạn hướngThấy chênh vênh lòng vướn nỗi muộn phiềnChợt thấy thèm lắm hai chữ bình yênTrả niềm đau trở về miền kí ức.

Vu vơTác giả: Lê Ngọc

Ta mệt lả giữa đường đời cay đắngChữ ân tình lại quá nặng người ơiTấm thân ta đang mệt mỏi rã rờiCâu thề ước cũng buông lơi vụn vỡ

Ta chỉ ước đời đừng vương chữ nợTrái tim này đừng thương nhớ về aiNghĩa ái ân không khắc khoải canh dàiTuổi xuân cứ để phôi phai tàn lụi

Một ngày kia khi trăng tàn sau núiRiêng mình ta cứ lầm lũi bước điThế nhân kia nào đâu vướng bận gìBởi cuộc sống là buông đi tất cả.

Tuyển Tập Những Bài Thơ Chán Đời Hay Chọn Lọc

Tuyển Tập Những Bài Thơ Chán Đời Hay Chọn Lọc chia sẻ đến độc giả để bạn có thể tìm được sự đồng điệu trong tâm hồn.

Xem Thêm  Xây dựng kế hoạch tương lai – Bí quyết để đạt được thành công

Chán ĐờiTác giả: Phan Trọng Nghĩa

Ngẫm nghĩ cuộc đời sao mà thấy chánMuốn cầm bình thuốc chuột “uống” cho rồiKhi tôi rầu tôi mần thơ …. thẩnNgâm một hồi sầu cũng vẫn chưa vơi

Cuộc đời tôi là bể khổ triền miênTới dập dồn như … đạn tiểu liênMẹ bị bệnh, kẹt tiền, mất việc,Trong họ hàng thì chẳng có người thân

Đi vay mượn thì không ai cho mượnMở mắt ra thì cái bụng đói meoĐau dạ dày, sổ mũi, lại nhức răngĂn ngon miệng lại cắn nhằm miếng ớt …

Không có tiền đem đồ nhà đi bánBán đồng hồ, rồi lại bán cái aloBán giá bèo, cầm thì chẳng bao lăm

Mấy thứ đó là tài sản tôi đóKhổ kiểu này đố ai sống nỗi đâyCòn một loại khổ rất là nên thơThường thấy ở những tuổi đời mới lớn

Đó chính là nỗi khổ vì yêuVì tương tư bóng hình diễm kiềuVì nhớ hoài lời ai ngọt lịmVì đêm buồn gối lẻ cô liêu

Cho con tim nhói đau êm áiTheo nỗi nhớ ngập hồn nóng cháyCho sợi buồn đan kín tâm tưTiễn người về nắng chiều nửa bãi …

Nếu cuộc đời trơn tru tuốt luốtKhông có những nỗi buồn rát buốtThì chán chường, lạt lẽo làm saoNhư tô bún riêu không mắm ruốc!

Ai trên đời không lúc long đongSầu làm gì hao tổn hình dongQua đêm đen, bình minh lại sángHết buồn bực ta lại hết cô đơn.

Đời như chiếc láTác giả: Chưa rõ

Trời buồn nên đổ mưa ngâuNhư người sầu khổ mưa lâu trong lòngĐời như bong bóng bập bồngLúc trôi êm ả lúc lòng vỡ tan

Đời người như chiếc thuyền nanKhi sang bến vắng mộng tàn còn đâuĐời người như chiếc buồng cauKhi tươi xanh trái mâm trầu đón đưa

Đời người như nắng ban trưaKhi thương ấm áp khi thưa nhạt mờĐời người như một giấc mơKhi chưa dứt mộng đâu ngờ đã tan

Đời người như chiếc lá &ngKhi tươi xanh lá khi tàn úa phaiĐời người như chiếc lá bayKhi chiều xế bóng sẽ quay về nguồn

Thuyền phơi khôTác giả: Huynh Vuong

Cuộc đời như nước thủy triềuKhi vui nước lớn buồn hiu lại ròngYêu nhau là lúc nước rongHai đầu nỗi nhớ nước ròng cạn khô!

Thuyền nằm trên bãi đơn độcCột bưồm gẩy đổ nằm trơ trên bờTriều lên trống giục phất cờSửa buồm chèo chống bơ phờ cả hai

Thủy triều lên xuống đổi thayCho thuyền khô rào ướt hoài mau hư.

Không ĐềTác giả: Chưa rõ

Hỡi cuộc đời xin hãy cho tôi biếtThế gian này tôi thật sự là aiTrong cuộc sống đâu là điều hạnh phúcVà khi nào hạnh phúc đến với tôi.

Ta chẳng chán đời đời lại chán taTác giả: Nguyên Hữu

Ta đương chuếnh tửu ước hoàng tuyềnChẳng sự vô gàn sắc nổi điênChán thế mà say đôi chén dạiĐời thừa phải ngửa mấy ly tiênĐời vui cứ sướng thằng cười đểuLại khổ đành cam kẻ nẫu hiềnChán qúa xem thời bằng mắt ngượcTa buồn đời chán đợi thăng thiên…TA CHẲNG CHÁN ĐỜI ĐỜI LẠI CHÁN TA

Tuyển tập thêm chùm 🌱Thơ Cuộc Đời Bạc, Chán Nản 🌱55 Bài Thơ Đáng Suy Ngẫm

Chùm Thơ Chán Đời Ngắn Đầy Cảm Xúc

Chùm Thơ Chán Đời Ngắn sau đây như nói hộ nỗi lòng của nhiều người đang tâm trạng.

Bế TắcTác giả: Nguyễn Văn Thái

Anh còn cất giấu lời thềĐường trăng chưa ngỏ, sơn khê dặm ngànSông sâu vắng bóng đò sangTà dương đổ sập chắn ngang mắt tầmGió trời tung vạt áo trần

Trời đất quay trònTác giả: Chưa rõ

Tôi vô hướngĐi về đâu?khi nay còn một.Tôi vật vờ quanh quẩn với những kỉ niệm xưa.Một lần chạy theo em nhưng vấp ngã.

Tôi còn biết đi về đâuKhi bóng gió bóng tối bao chùmTôi quết đi tìm một khoảng trời tươi sáng,Than ôi! Nhưng ở đâu?

Thơ ngồi buồnTác giả: Chưa rõ

Ngồi buồn hứng những giọt mưa. Quay về hồi ức mình vừa bắt gặp gỡ gỡ gỡ nhau. Mưa trưa mang những sắc màu. Chút gì lãng mạng những câu tự tình

Thơ ngắn về cuộc đời chánTác giả: Chưa rõ

Chán đời ôi chán quá trờiChán người chán cả nỗi niềm riêng tưChán luôn cái ảnh ơ thờChán về sau nỗi buồn sầu hả hê

Chán niềm luyến tiếc còn chiChán vì đã lỡ cất đò sang sôngChán nhiều cái chuyện hờ hữngCHứ không chán lắm tuổi tiên chúng mình.

Buồn Muốn KhócTác giả: Chưa rõ

Buồn quá đi nhiều khi muốn khócNước mắt rơi chan chứa 2 hàngÔi đời ta muôn &n cay đắngBiết nói sao để vơi hết nỗi đắng cay???

bây giờ chán đến vô cùngChỉ muốn một tiếng nổ đùng tôi tanĐể không còn tiếng tôi thanĐể tôi ngăn được hai hàng lệ rơi.

Đời tôiTác giả: Chưa rõ

Đời tôi sương gió phong trầnĐi tìm manh áo miếng ăn qua ngàyXa quê mấy chục năm dàiNỗi buồn cứ mãi u hoài người ơiLàm sao viết được thành lờiThoáng qua mà đã nửa đời gian nanNghĩ mà tím ruột héo ganTim đau như thế đâm ngàn mũi daoBao lần nức nở nghẹn ngàoNhớ cha nhớ mẹ còn bao nhọc nhằnGia đình nhiều nỗi khó khănThân trai gánh chịu mấy lần được vui?Dòng đời chảy ngược trôi xuôiTìm gì ở chốn ngùi ngùi lặng cămĐêm nay đêm nữa âm thầmThịt da hằng những… vết xăm cuộc đời.

Những Câu Thơ Chán Đời Sâu Sắc

Cùng đọc và chiêm nghiệm Những Câu Thơ Chán Đời Sâu Sắc dưới đây, những bài thơ này như một người bạn luôn thấu hiểu và đồng cảm chúng ta.

Đời BuồnTác giả: Chưa rõ

Cuộc sống ơi sao trôi lặng lẽĐể ngày dài biết sẽ về đâuKhông tương lai, cuộc sống một màuToàn lo lắng và nỗi đau chất chứa.Có phải chăng…cuộc sống không phép màuKhông san sẻ và không ai hiểu thấu?Bao khó khăn vất vả một mình mình gánh chịuMọi lo lắng,gian truân trên đoạn đường đã qua.Cuộc sống buồn cứ lặng lẽ trôi quaVà bao đau khổ xót xa một mìnhCũng là một kiếp con ngườiSao long đong chốn biển đời xa xôiCuộc đời như dòng nước trôiLuôn vẫn tiếp diễn mà thôi hỡi đời !!!

Chuốc men say – rượu với mìnhTác giả: Chưa rõ

Mặt trời đỏ rực phía xa.Rượu đắng mặn môi với tâm ngà.Sóng lòng cuồn cuộn như cào xé.Chuốc mãi men say, rượu với mình.

Thủa ấy làm sao thật thanh bình.Trai tài nhi nữ gái đồng trinh.Nồng say men rượu trao tình áiTràn những yêu thương ngập men tình.

Cuối đông giá lạnh tim em ấm.Ánh mắt trao tình anh ngỏ lời cầu hôn.Tâm xúc động kề môi hôn cháy bỏng.Khẽ mỉm cười nói tiếng yêu anh.

Rồi một sáng xuân về theo cánh én.Áo cô dâu lướt nhẹ ngang thềm.Em hạnh phúc bên tình ái đôi lứa.Rũ bỏ cuộc chơi với bạn hiền.

Ánh chiều tàTác giả: Chưa rõ

Ta ngắm đời, đời ngắm taNày thì Nguyệt bóng với hồn hoaNày thì Ái ân cây với láBồng bênh xoay tít ánh chiều tà

Ta uống đời, Đời uống taNày thì nhung nhớ bóng phương xaNày thì dấu yêu môi với máĐầy vơi, vơi cạn chỉ mình ta

Ta quăng đời, Đời quăng taRáng chiều &ng võ cánh nhạn saNgười đi đi mãi về phương lạChỏng chơ chén vỡ ngắm chiều tà

Chẳng giống cánh bằng vút trời caoNhỏ bé thân kia chẳng thẹn nàoKhiêm nhường cọng cỏ chon von đậuThanh thản du hí chốn rừng sâu.

Còn chơiTác giả: Tản Đà

Ai đã hay đâu tớ chán đời,Ðời chưa chán tớ, tớ còn chơi.Chơi cho thật chán, cho đời chán,Ðời chán nhau rồi, tớ sẽ thôi.

Nói thế, can gì tớ đã thôi,Ðời đương có tớ, tớ còn chơi.Người ta chơi đã già đời cả,Như tớ năm nay mới nửa đời.

Nửa đời chính độ tớ đương chơi,Chơi muốn như sao thật sướng đời.Người đời ai có chơi như tớ,Chơi cứ bằng văn mãi chửa thôi.

Chơi văn sướng đến thế thì thôi,Một mảnh trăng non chiếu cõi đời.Văn vận nước nhà đương buổi mới,Như trăng mới mọc, tớ còn chơi.

Làng văn chỉ thiếu khách đua chơi,Dan díu, ai như tớ với đời.Tớ đã với đời dan díu mãi,Muốn thôi, đời cũng chửa cho thôi.

Ðời đương dang díu, chửa cho thôi,Tớ dám xa xăm để phụ đời.Vắng tớ bấy lâu, đời nhớ tớ,Nhớ đời, nên tớ vội ra chơi.

Tớ hãy chơi cho qúa nửa đời,Ðời chưa quá nửa, tớ chưa thôi.Tớ thôi, tớ nghĩ buồn cho tớ,Buồn cả cho đời vắng bạn chơi.

Nào những ai đâu, bạn của đời?Sao mà bỏ vắng, ít ra chơi?Chớ ai chờ mãi, ai đâu tá?Hay ngán cho đời chẳng muốn chơi?

Xem Thêm : Khối C03: Tổ hợp môn, trường và ngành nghề xét tuyển – TrangEdu

Nếu tớ như ai: cũng ngán đời,Ðời thêm vắng bạn, lấy ai chơi?Cuộc đời tớ nghĩ chưa nên ngán,Nếu ngán thời xưa tớ đã thôi.

Tớ nhớ năm xưa nửa ngán đời,Nghĩ đi, nghĩ lại, lại ra chơi.Mê chơi cho tới thành dan díu,Ðời dẫu cho thôi, tớ chẳng thôi.

Nghĩ tớ bao lăm, lại nghĩ đời,Nghĩ đời như thế, dám nào thôi.Còn đời, còn tớ, còn chơi mãi,Chơi mãi cho đời có bạc chơi.

Tớ muốn chơi cho thật mãn đời,Ðời chưa thật mãn; tớ chưa thôi.Chẳng hay đời tớ lâu hay chóng!Dù chóng hay lâu, tớ hãy chơi.

Trăm năm, tớ độ thế mà thôi,Ức, triệu, nghìn năm chửa hết đời.Chắc có một phen đời khóc tớ.Ðời chưa khóc tớ, tớ còn chơi.

Trăm năm còn độ bấy nhiêu thôi,Ngoài cuộc trăm năm, tớ dặn đời.Ức, triệu, nghìn năm đời nhớ tớ.Tớ thôi, tớ cũng hãy cùng chơi.

Bút đã thôi rồi, lại chửa thôi,Viết thêm câu nữa, hỏi đời chơi:“Lộng hoàn”này điệu từ đâu tới?Họa được hay không? Tớ đố đời.

1 cuộc đờiTác giả: Chưa rõ

Đời người như ngọn gió thuThoảng bay nhè nhẹ vi vu giữa trờiSớm mai sương đọng hoa cườiNắng trưa gay gắt vẽ vời đẩy đưaChiều tàn xối xả cơn mưaĐêm buồn rủ bóng lưa thưa giọt sầuHeo may vội vã canh thâuChập chờn thức tỉnh còn đâu giấc nồngHiên nhà lành lạnh gió đôngRít bên khe cửa, se lòng hắt hiu…..Một đời sống để thương yêuTránh gây phiền phức, làm điều không hayCho dù nhanh chậm tháng ngàyRa đi thanh thản, hồn bay nhẹ nhàngXác thân rồi cũng sẽ tanNgười trần không trách, không bàn về ta.

Lắng đọng cùng chùm 🌱Thơ Về Nước Mắt Hay 🌱 Cảm xúc

Thơ Chán Đời Muốn Chết Nhiều Cảm Xúc

Tổng hợp danh sách những bài Thơ Chán Đời Muốn Chết Nhiều Cảm Xúc gửi đến bạn đọc cùng thưởng thức.

Cuộc sống chán nảnTác giả: Ttbn

Hấp ủ nay nắng ấm với trời xanhCó tiếng chim kêu ở trên cànhChỉ có tôi là không tất cảTất cả không ngoài cái lạnh tanh

Nhiều khi tôi muốn chết cho xongChết để nguôi ngoai mối hận lòngChết để chôn vùi theo tất cảCho hồn thanh thản với hư không

Sao trái tim tôi cứ đập hoàiTôi nào luyến tiếc cõi trần aiSao tôi không chết cho xong chuyệnTôi sợ quá rồi những đắng cay

Tôi cười lớn lắm có ai ngheChẳng có dư âm vọng vỉa hèChỉ có tan thương buồn réo gọiBên bờ vực thẳm gió mây che

Có phải hay là không có phảiTôi vì tiền kiếp trả nợ đâyKiếp nầy vướng phải đời ngang tráiThì thoát sao ra cái nợ nầy

Mây trắng trôi đi có trở vềTôi tìm dư lệ đắng bờ môiÐể nuốt trôi đi &o đáy mộTôi đắp xong rồi, đắp cho tôi

Nắng ấm không sao ấm nỗi lòngTôi giờ hóa đá lạnh tàn đôngRồi đây sẽ có linh hồn mớiVụt cánh tung bay giữa nắng hồng

Ta muốn chết ngay điTác giả: Peter Hy Tấn

Ta muốn chết ngay điĐể không còn phạm tộiMù lòa và giả dốiĐâu có nhận ra mình

Thấy điều ngay chẳng làmĐiều tội vướng thường xuyênChúa mà Ngài chấp tộiHồn ta đâu còn nguyên

Ta muốn chết ngay điĐời ta gây thương tíchĐường đi ta cũ rếchTa đâu phải là ta!

Ta đâu còn là taKhi mê đắm phù hoaKhi hồn đầy bóng tốiĐể Chúa bao xót xa…

Ta muốn tránh thật xaChốn gian trần hỗn tạpĐể không còn vướng mắcPhải tội lỗi nhuốc nhơ

Ta muốn như trẻ thơHồn nhiên và đẹp đẽTrước Chúa trời như thếMới xứng là con ngoan

Ta muốn thoát trần gianVề cùng Giêsu mãiTa thân tội dơ dáyChỉ muốn chết ngay đi

Sống thêm chẳng ích chiKhi ngày ngày phạm tộiMuốn đền bù mọi lỗiCho xứng điều gây raĐể một ngày không xaHoan ca trong nước Chúa

Xem Thêm  Chuỗi giá trị nông sản và vai trò của các chủ thể

Các Bài Thơ Chán Sống Bất Hủ

Cùng đọc Các Bài Thơ Chán Sống Bất Hủ dưới đây để xem nó như 1 cách trải lòng mà bạn dồn nén bấy lâu nay nhé.

Ta biết ta kiếp con ngườiTác giả: Huỳnh Hữu Lộc

Ta biết ta là kiếp con ngườiNên muốn chết, mà không thể chết!Chết là hết? Được vầy vui phải biếtNhưng ngặt lòng… chết là nửa thương đau!

một nửa kia gieo lại hạt mầm sầuNơi nhân loại, mẹ cha, bè bạnNên dẫám muội ta vẫn tìm sáng lạn,Màu tuy trầm ta lại gắng làm tươi.

Vô cảmTác giả: Nguyễn Lâm

Tôi muốn khóc sao lòng không xúc độngTôi muốn la sao cổ họng nghẹn lờiChắc tim mình thành đá cội chơi vơiSống vô cảm rong chơi và tản mạn

Tôi muốn chết cho lòng về thanh thảnCho qua đi kiếp sống ngán chán đờiDương trần tôi mạo muội ghé tìm chơiCho thấy kiếp đời người nhiều khốn nạn!

Sâu lắng cùng chùm 🌸 Thơ Mùa Thu Buồn 🌸Tâm trạng

Thơ Chán Đời Về tình ái Hay Đặc Sắc

Tình yêu có thể khiến ta vui nhưng cũng có thể khiến ta buồn sầu, chán nản. Chùm Thơ Chán Đời Về Tình Yêu Hay Đặc Sắc sau đây là tâm trạng chung của nhiều người trong tình yêu.

Phải chăngTác giả: Hoàng Trúc

Phải chăng tình đã hếtAnh quên câu mong chờPhải chăng tình đã chếtThơ cạn dòng, thờ ơ…

Xa trông mùa thu nhớLời yêu thương hôm nàoDòng đời đôi bến lởCon nước buồn lao xao

Anh xa, đời nghiêng ngảChiều loang gót chân buồnXanh rêu tình khép cửaThu &ng giọt tơ vương

bàng quan đêm im lắngTiếng mưa hay tiếng lòng?Trăng tàn trong khoé mắtVỡ rơi tình bên song

Tìm đâu trong kỷ niệmPhai phôi dấu hẹn thềPhải chăng tình đã chết?Bóng đời buồn lê thê!

Lữ khách và ái tìnhTác giả: Thái Can

Gió mưa lạnh lẽo, đường bùn lầyThăm thẳm phương xa khách tới đâyKhách hãy &o chơi, kìa lửa ấmRượu nồng, khách hãy uống cho say

Tôi biết khách đi từ thị thànhChán đời, khách kiếm bước phiêu linhĐem ấn công hầu, gươm hào kiệtĐổi làn nước biếc, áng mây xanh

Lặn suối trèo non khách trải quaBiết bao nguy hiểm khách xông phaHùm thiêng voi dữ trong rừng rậmKhách uống thê lương dội nắng mưa

Rồi khách đi qua chốn hoang vuNgàn năm không một dấu ai quaNhiều khi chán nản dừng chân lạiMắt sáng thương tâm! Giọt lệ mờ!

Khách tầng múa giáo chống lại phườngSống nhờ mũi mác với thanh gươmAnh hùng, khách đã tầng che chởNhững kẻ cô đơn gặp giữa đường

Khách đã tầng qua thành quách tànLầu &ng điện ngọc của đế vươngNgàn xưa để lại. Đêm đông lạnhGió thổi vì vèo, dế khóc sương

Khách đi… đi mãi… đến hấp ôm ấp nayMưa tuôn, gió táp, đường bùn lầyKhách cố đi, sao còn được nữa?Xin mời khách hãy tạm &o đây

Tôi, phận sinh ra gái má hồngHơn mười thu lẻ mơ màng trôngKhách ở phương trời không thấy đếnNgày hạ đêm thu thổn thức lòng

Nhiều khi đứng ngắm ánh xuân quaRực rỡ hiên ngoài bóng cỏ hoaOanh yến dập dìu ong bướm lảLòng xuân với cảnh cũng say sưa

Đêm hè tiếng sáo lẳng lơ đưaNhững điệu ân tình ở phía xaBỗng thấy sóng lòng dào dạt độngNhư ngoài biển thẳm nước mây đưa

Trăng thu vằng vặc gió thu êmBiết ngỏ cùng ai những nỗi niềmThương nhớ hão huyền trong ảo mộngTơ lòng muốn gỡ lại càng thêm

Cho đến đêm nay gió bàng quanĐốt lò sưởi ấm đứng mà trôngKhách ở phương xa chồn mỏi gốiTrên đường thế lộ, giữa đêm đông

Khách đến, đêm nay đuốc sáng loàLửa hồng ấm áp, khiến hai taChốc sẽ cùng nhau kề gối phượngMặc ngoài gió táp với mưa sa

Bên tai, khách sẽ thuật tôi ngheNhững nỗi gian nguy, bước gớm ghêNhững lúc chồn chân lòng chán nảnNhững khi lỡ bước dạ ê chề!

Nhưng khoan! Khách hãy cứ ngồi chơiXin để cho tôi kẻ nét ngàiChải tóc, tô son và điểm phấnMuôn phần hoa diễm đượm màu tươi

Chuốc lấy nỗi buồnTác giả: Hồng Dương

Em vừa tặng nỗi buồn đêm vắngTa mang về buồn đắng đêm mưaĐời buồn bỗng chốc lay đưaNiềm đau vụt tới cày bừa lòng ta

Nhấp một ngụm trăng tà bóng nhạtCổ độ sầu cọ xát tim đauMơ trăm chỉ thấy một màuGom &o ghép lại tình đau muôn chiều

Cho tình khóc lệ ùa phần thảmEm thiên thần ảm đạm chiều thuNgông cuồng chẳng sợ ngục tùNgu ngơ ta hái buồn thu vĩnh hằng

Đắng tình thật lòng băng dạ đáTím môi hồn mệt lã đau thươngSầu gieo dày đặc dặm trườngĐời ta đắng chát trăm phương đợi chờ…

Dĩ vãng tình xưaTác giả: Trần Thị Thủy

Thời gian chẳng xóa tình sầuMột câu yêu dấu tình đâu ùa vềYêu thương bao nỗi tái têNhững ngày xưa ấy lại về bên ta

Đời buồn như những cánh hoaHéo tàn hương sắc xót xa thân này.Ai ơi tình vẫn còn đầyNhưng lòng chẳng muốn phơi bày nhân gian

Dù sao cũng đã lỡ làngEm đành ôm phận bẽ bàng đắng cayRượu em đâu uống mà sayĐể giờ chợt tỉnh mới hay sự đời

Dù sao cũng một kiếp ngườiSống sao cho đẹp góc đời em quaCho dù ngày đó đã xaVới em là cả mênh mông rãi rãi đất trời

Em đi lòng vẫn chơi vơiNhớ về một thuở xa vời bên nhauThôi đành hẹn lại kiếp sauTa cùng một lối dắt nhau đi về

Có lúcTác giả: Tử Nhi

Có lúc vẩn vơ ngồi hátNgậm ngùi ngày tháng đi quaDĩ vãng rớt trong lơ đãngNụ hôn ngày cũ nhạt nhòa

Có lúc ngây ngô im lặngDõi theo ký ức một thờiTình yêu hư hao, tan vỡCõi lòng nức nẻ rụng rơi

Có lúc thẫn thờ hiên vắngMộng mơ đã cất cánh bayTương lai dường như chán nảnTìm chi giây phút miệt mài

Có lúc âm thầm nhung nhớKỷ niệm chuyện chúng mình thôiBỗng dưng tim òa nức nởVuột tay ngày cũ qua rồi

Tôi lầm lũi đi về phía cuối đờiTác giả: Hoàng Tâm

Tôi lầm lũi đi về phía cuối đờiLàm bạn với con giun, con dếVới cơn mưa dầm, với mùa đông giáĐất dưới chân mềm, mộ đia ghi tên.

Tôi cả đời, đâu phải mới tìm gặp được emTrên cánh rừng hoa Ban mới nởCon nắng cháy người, gió Lào man rợĐốt rát môi em, xám cả màu da

giữa trưa hè, khao khát cơn mưaTừ thuở em về áo dài mây trắngNgôi trường bản nghèo không còn xa vắngRộn rã tiếng cười em bé Thái, H,mông

Tôi lan man tìm suối khơi dòngChân chạm phải trái tim ai rớt vỡCúi xuống nhặt nỗi buồn duyên sốEm mắt tìm mắt chảy giọt tình khô.

Hơn nửa đời em, hồn chít khăn sôĐêm trắng dài theo cơn mê &ng võTôi đi về phía cuối đời lầm lủiQuên mất em, từ thuở mới gặp nhau

Làm bạn cùng giun dế giải sầuĐêm cạn chén một mình, bên góc rừng Ban trắngĐiện Biên tôi về nẻo &ng gió nắngEm xa rồi biền biệt gọi tình ơi…

Thơ Chán Đời Cắt Tóc Đi Tu

Tặng bạn đọc của Thohay.vn các bài Thơ Chán Đời Cắt Tóc Đi Tu, đọc ngay nhé!

Đi TuTác giả: Chưa rõ

Chán đời anh bỏ thị thànhLên non hoang vắng ngồi tu một mìnhDựng am bên suối đầu nguồnChuyên tâm tu đạo, mai sau độ người…

Về trần anh lại làm Sư !Tụng kinh, niệm phật trau dồi pháp luânNgồi thiền lại nhớ đến em !Luyện công, nén khí nhốt em vô lòng…

Độ em hướng Phật tâm lànhQuỳ bên đức phật ăn năn tội tìnhSống đời làm khổ anh thôi !Luân hồi nghiệp chướng là em kiếp này…

Độ em hướng Pháp vô biênGiải trừ lục dục, thất tình trong emChuyên tâm ngủ giới giữ gìnThương yêu, chán ghét đưa &o lãng quên…

Em năng lui đến cửa thiềnGặp Tăng nghe giảng đạo-đời nhé em…Nhớ đừng mê mệt Sư nha !Kẻo không anh lại nổi cơn ghen hờn…

Lỡ em có cảm mến Sư !Thì anh cũng đã tu rồi thành SưLàm Sư thuyết giảng đạo-đờiYêu em là đạo, đời là thương em…

Tớ Sẽ Đi TuTác giả: Lê Cảnh Tiến

Năm này tớ sẽ chọn chùa tuChán cảnh trần gian cõi ngục tùNhững tối đen trời sinh tục tửBao chiều trắng mộng đẻ phàm phuVì mong hướng thiện đành xa nghĩaTại muốn hoàn lương phải tiễn thùChỉ ước tâm bình không huyễn hoặcTay lần chuỗi hạt trí nhàn du

Đọc thêm chuỗi ❤️️Thơ Đi Tu, Xuống Tóc Đi Tu ❤️️ Chùm 50+ Bài Thơ Hay Nhất

Thơ Chán Đời Vui

Ngoài những bài thơ tâm trạng thì Thohay.vn còn sưu tầm thêm những bài Thơ Chán Đời Vui tặng bạn đọc giải trí.

Nguồn: Sưu tầm

Cuộc đời người thật lắm chông gaiNay đây mai đó bi và hàiĐời ta như vở kịch dàiMột mình ta đóng cả hài lẫn biEm bảo rằng bên tôi trọn kiếpBiết tôi nghèo em có phụ tôi khôngYêu em đương lúc mặn nồngNay em dứt áo lấy chồng đại gia

Có câu trai tráng mà nghèoĐừng mong con gái nó theo hết đờiCùng lắm nó chỉ vui chơiXong rồi nó bỏ bơi vơi giữa dòngNhiều khi vừa mới chơi xongNó còn đăng đoạn Clip clip clip video làm lòng tổn thươngĐời trai- cỏ dại ven đườngTìm đâu cặp ngực để nương tựa vào

Chán ĐờiTác giả: Chưa rõ

Chán đời quá, muốn viết thơ ca cẩmVò đầu, tai, lẩm nhẩm mãi không ra.Không định viết chỉ một lần chán nảnViết không thành, đời chán 2 lần, ba!

Buồn buồn ngồi tập làm thơTác giả: Hoa Anh Thảo

Buồn buồn ngồi tập… làm thơChữ thương chữ nhớ chữ chờ chắp saoChữ yêu, chữ mến cũng vàoChữ tin, chữ đợi viết sao thế chàngChữ mong chữ ngóng nặng mangChữ vương chữ vấn hỡi chàng biết chăngChữ xao chữ xuyến chữ cầnChữ ngơ chữ ngẩn chữ chân chữ tìnhChữ lưu chữ luyến lặng thinhChữ nhung chữ nhớ riêng mình mình cam…Làm thơ thiệt cũng thấy hamNhưng tài sức mọn, biết làm… sao đây?

Thơ Chán Đời Chế Bá Đạo

Chia sẻ thêm một số bài Thơ Chán Đời Chế Bá Đạo, hài hước giúp bạn giải trí sau ngày dài mệt mỏi.

Nguồn: Sưu tầm

Chiều chiều bìm bịp kêu chiều.Lấy vợ thì cũng lấy liều mà thôi!Ban ngày làm việc tả tơi,Ban đêm hầu vợ phận tôi đêm trường!Nằm chung thì bảo…..chật giường,Nằm riêng lại bảo…..tơ vương con nào!Lãng mạn thì bảo…..tào lao,Đứng đắn lại bảo…..người sao hững hờ!!!Khù khờ thì bảo…..giai tơ,Khôn lanh thì bảo…..hái mơ bao lần!!!!Cả đời cứ mãi phân vânTơ lòng con gái biết mần sao đây!!!

Không gian là chiếc quan tàiThời gian là chiếc áo dài màu đenQuá khứ là kỷ niệm buồnTương lai là những con đường bỏ hoangHiện tại là một bát nhangTình yêu là chiếc khăn tang quấn đầuĐời là 1 nhát dao bầuXuống năm tấc đất hết sầu hết đau

Ngồi buồn nhặt lá vàng rơiXếp thành 4 chữ “Ôi đời buồn thiu”.Gió buồn gió thổi đìu hiuThổi bay 4 chữ liêu xiêu đời buồn….

Đi TuTác giả: Chưa rõ

Chán đời cắt tóc đi tuNghĩ đi nghĩ nghĩ lại … đi tù sướng hơn.Trong tù làm chủ giang sơnMột ngôi nhà đá với dăm ba thằng.

Thằng nào cũng có khiếu năngThằng thì giỏi hoạ thằng thì làm thơCó thằng lại đứng ngẩn ngơ.Vì sao ta lại trở vô nhà tù??

Thơ Chán đời vì không được này nọ Tác giả: Chưa rõ

Đã bao mùa khoai sọAnh chưa này nọ cùng aiVà cũng từng đấy mùa khoaiAnh cũng chưa cùng ai này nọ

Chia sẻ thêm cho bạn 🍒Thơ Buồn Tâm Trạng 🍒 Đặc sắc nhất

 

Nguồn: https://kengencyclopedia.org
Danh mục: Hỏi Đáp

Recommended For You

About the Author: badmin

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *